Không cam lòng mà giậmchân trên đất, Bắc Xuyên Hạ Tử lại đuổi theo dáng người cao to phía trước.
"DậpDiễm!"
Gió xuân ấm áp không cóchút lạnh giá, ngược lại, là một sự yên lặng rất tự nhiên.
Một thân ảnh nhỏ từ trongkhúc cua đi ra, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn đầy vẻ mệt mỏi, miệngxinh xắn, cái mũi, đều nhăn lại với nhau. (nữ chính xuất hiện rồi)
Vẻ mặt Sở Oa Oa khó chịumân mê cái miệng nhỏ nhắn, như thế nào mà sau lưng cô hết lần này đến lần khácngười đuổi theo vậy? Mấy hôm trước, cô nói với mẹ muốn ra ngoài chơi vài ngày,giải tỏa tâm tình một chút. Nhưng trong kế hoạch vĩ đại của cô, không quá haingày, bị trên trộm đáng ghét theo dõi!
Bắt nạt cô là dễ lắm phảikhông?
Bây giờ lưu lạc mà trongngười không có lấy một đồng, chuẩn bị một này lẻ loi hưu quạnh!
Trong ‘kế hoạch vĩ đại’của cô, cũng không có bị tên trộm nhìn chằm chằm vào cái này.
Còn nữa! Cảm giác đầutiên là người ta nhìn cô như con búp bê, cao chưa đến 1m6, lại có khuôn mặt trẻcon, chỉ trời biết, cô đã sống trên cái thế giới này hai mươi hai năm. . . . ..Hắc, kỳ thật còn ba tháng hai mươi mốt ngày nữa mới được hai mưoi hai năm.
Chính là!
Đừng tưởng là như vậy, SởOa Oa cô mà bị bắt nạt, nếu để cho cô bắt được tên trộm kia. . . . . .
Gào! Trước chiên sau nấu,nấu rồi lại chiên, chiên lại nấu. . . . . .
Bây giờ là làm sao đây a!Chỉ có một mình ở nước ngoài, xung quanh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-con-cua-tong-giam-doc/92495/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.