Ân Dập Diễm vỗ nhè nhẹcô, ru cô ngủ, giọng nói nỉ non vàn lên bên tai cô: "Ừ, em nói đi, anh ởđây, luôn luôn ở đây nghe."
". . . . . . Em cònchưa nói với anh ba chữ, lại. . . . . . Không nói, chỉ sợ về sau không có cơhội. . . . . ." Đập bàn tay cứng đờ của mình, cô nói tiếp: "Khôngphải là em yêu anh, mà là bốn chữ . . . . . . Là em yêu anh rồi! A, buồn ngủquá. . . . . . Diễm, em ngủ trước. . . . . . Không được bỏ đi đó. . . . .."
Anh mím môi cười khẽ,trong ngực có sự ấm áp. "Anh cũng yêu em, bảo bối."
Nam Cung Ngạo toàn thânchấn động. Miệng cười càng thêm khổ sở.
Thực đáng buồn, lần đầutiên yêu, trong lòng người đó đã có người khác. Hơn nữa, "người khác"kia chính là bạn tốt của anh.
Một bên là bạn bè đãnhiều năm, một bên là cô gái đầu tiên mình yêu.
Tình yêu cùng tình bạn.
Anh nên lựa chọn bên nào?(Anh ơi, đừng lựa chọn tình yêu nhé, không thì mọi người chết mất)
*
Ai cũng không nghĩ đến,Oa Oa ngủ một giấc, lại ngủ trọn vẹn ba ngày. Cho đến lúc này, không hề có dấuhiệu cô ấy sẽ tỉnh !
Cái này làm hai người đànông lo lắng.
"Nói! Sao cô ấy cònchưa tỉnh? !"
"Loảng xoảng——"chiếc ghế bị ném trên mặt đất, vỡ tan tành.
"A, Ân Tổng giámđốc, xin ngài tỉnh táo một chút!" Đó là giọng nói khổ sở của viện trưởng.
"Khốn kiếp!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-con-cua-tong-giam-doc/1877794/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.