"Tôi biết rõ cô rấtđau khổ, nhưng mà. . . . . . Tôi thật xin lỗi, tôi không thể đem Diễm nhườngcho cô."
Không nói đến chuyện làtình địch, nói thật, cô ấy là thích anh, ít nhất cô ấy dám yêu dám hận. Khônggiống như Khả Y, sau khi vứt bỏ Diễm, lại tới cầu sự tha thứ của anh.
"Tôi cầu cô. . . . .. Đem anh ấy nhường cho tôi, được không?" Nước mắt cô như suối trào,"Cô muốn tôi làm như thế nào mới có thể đem anh ấy nhường cho tôi? Tôi đềuđáp ứng cô, tất cả đều đáp ứng cô! Tôi. . . . . . Tôi quỳ xuống để van cầu cô.. . . . ." Nói xong, quả thật là quỳ xuống .
"Đừng, đừng, cô mauđứng lên!"
Oa Oa nâng cô ấy dậy,nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang khóc như mưa, tâm cô không đành lòng, thương tổncô ấy, cô nói không nên lời, chuyện thương tổn cô ấy, cô càng làm không được.
Cho dù cô nhìn thấy tấmảnh, có thể không hoàn toàn biểu đạt gì, sẽ không vì một chút chuyện như vậy,hiểu lầm Diễm, oán giận anh.
Nhưng mà cô biết được mộtđiều, cô tuyệt đối sẽ không vứt bỏ Diễm!
Tuyệt đối không! Dù thếnào, cô cũng không thể vứt bỏ anh!
"Cho dù đem Diễmnhường cho cô, anh ấy sẽ yêu cô sao? Cô có nghĩ hay không, mười năm trước anhấy không thương cô, mười năm sau cũng vậy." Cô thật lòng khuyên cô ấy.
Nhưng mà cô ta lại nghethành lời châm chọc."Cô bỏ đá xuống giếng! Cô cho rằng cô lấy được anh ấy,kỳ thật cô không làm được gì cả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-con-cua-tong-giam-doc/1877787/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.