Nghĩ đến những gì Lục An An nói, cô bất giác cong khóe môi lên, chả trách phụ nữ ở thành phố A đều điên đảo vì anh.
Anh quả thật có vốn làm cho phụ nữ điên cuồng, chỉ tiếc…
Cô lắc đầu là có ý gì?
Ánh mắt cô vậy là sao?
Nét mặt cô sao lại khó coi như vậy?
Cố Tây Thành nhíu mày nhìn Tô Nhan Hề từ từ đi xuống lầu, mặc dù không hiểu sao nét mặt cô kì lạ thế, nhưng bất kể nói như thế nào, ngày hôm nay người phụ nữ này mang đến cho anh cảm giác kinh diễm.
Lễ phục rất đẹp, cô mặc lễ phục còn đẹp hơn, càng thêm xinh đẹp thanh cao hơn so với thường ngày.
Chờ một chút, anh bị trúng tà hả? Sao lại chú ý cô chứ?
Mắt Cố Tây Thành lóe lên, thu hồi suy nghĩ trong đầu: “Đi thôi!”
Dứt lời, anh đi trước một bước xoay người rời khỏi.
Tô Nhan Hề nhìn bóng lưng anh rời đi có chút kinh ngạc, chẳng phải đều nói đàn ông rất lịch sự sao?
Làm bạn gái của Cố Tây Thành, có phải anh nên thể hiện ra chút phong độ lịch sự không nhỉ?
Nhưng anh ta cứ bỏ đi như vậy ư?
Nhìn giày cao gót trên chân, Tô Nhan Hề có cảm giác tự bê đá đập chân mình.
Cô có nên trở về đổi một đôi giày chơi bóng không?
“Đứng ngốc đó làm gì, sao còn chưa ra?”
Chưa đợi Tô Nhan Hề hành động, Cố Tây Thành đã lên tiếng thúc giục.
Cô bước mỗi bước rất cẩn thận, chỉ sợ mình sẽ ngã sấp như trong hôn lễ thế thì thật khó coi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trao-doi-cua-tong-tai/983242/chuong-31-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.