“……”
“Vậy cô không cần phải!” Nói xong, Cố Tây Thành quay lưng đi khỏi.
Tô Nhan Hề đứng tại chỗ ngẩn người vài giây.
Không hứng thú?
À, đúng ha, sao cô lại quên Cố đại công tử thích không phải mẫu người như cô.
Vì vậy anh ta không thể khiếm nhã với cô được.
“Cố Tây Thành, xin lỗi, sáng nay là lỗi của tôi.”
Cũng trách cô kinh ngạc, Cố Tây Thành người ta chắc là có lòng tốt nhắc nhở cô.
Tô Nhan Hề nghĩ tới chuyện này nên dũng cảm thừa nhận sai lầm của mình. Vì vậy tâm trạng không tốt cũng trở nên tốt hơn.
Nhưng biểu hiện của cô lại khiến Cố Tây Thành giật mình.
Anh quay đầu nhìn về phía cô, đôi mắt sâu nheo lại. Người lúc nãy la làng, bây giờ lại tỏ ra ngoan ngoãn, người phụ nữ này quả nhiên là lật mặt nhanh hơn là lật sách.
“Hạ Cẩm Hề, đầu cô rốt cuộc là đang giả bộ cái gì đây?”
“Hả?” Tô Nhan Hề chớp mắt vô tội, sờ sờ vào đầu mình: “ …… trí tuệ?”
“……” Cố Tây Thành đột nhiên cảm thấy mình sắp điên lên, vậy mà đi nói chuyện với một kẻ ngốc.
Dứt khoát quay lưng, cũng không muốn ở lại lâu hơn.
Lên ban công trên lầu.
Cố phu nhân nhìn cảnh này, khoé miệng bất giác giương lên.
Có lẽ quyết định của bà là chính xác.
Tòa nhà văn phòng tập đoàn Long Thần.
Cố Tây Thành xoay cây bút tinh xảo, anh ký tên mình trên một tài liệu.
Trợ lý Âu Dương Hạo đứng trong văn phòng báo cáo lịch trình trong ngày.
Lúc báo cáo xong, anh ta đột nhiên nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trao-doi-cua-tong-tai/983238/chuong-30-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.