Cố Tây Thành đứng cạnh giường, yên tĩnh nhìn cô.
Sau khi nghe cô thì thào nói mớ, gương mặt tuấn tú liền tối sầm lại.
Hạ Cẩm Hề, cô chẳng hề thông minh chút nào, không những không thông minh mà còn ngu xuẩn, đần độn như heo!
Có lẽ là quá mệt mỏi, cho nên khi Tô Nhan Hề thứ dậy đã là gần trưa ngày hôm sau rồi.
Cô cuống quít mà rời giường, chạy xuống lâu.
Đang nghĩ bụng lần này mình chết chắc rồi, bà nội nhất định sẽ rất giận vì cô dậy trễ.
Ai biết được, lúc cô chạy đến phòng khách, không chỉ có bà cụ Cố ở đó, mà cả cậu cả nhà họ Cố sáng sớm đã không thấy người bây giờ cũng có mặt.
Cô rất cảm thấy rất tò mò, thận trọng đi qua.
"Chào buổi sáng bà nội!"
"Đã sắp đến trưa rồi, còn chào buổi sáng!" Bà cụ Cố không khách khí mà liếc xéo cô một cái.
Tô Nhan Hề suýt nữa bị sặc: "Chào à nội buổi trưa ạ!"
"Được rồi!" Bà cụ Cố uy nghiêm phất tay, như thể đang đại xá thiên hạ vậy.
"Đến phòng bếp hỗ trợ đi! Là cô chủ nhà họ Cố, có thể không cần phải nấu cho người khác, nhưng mà nhất định phải nấu được một bữa ăn ngon cho chồng của mình. Vừa vặn hôm nay Tây Thành ở nhà, cơm trưa ngày hôm nay liền do cháu phụ trách đi."
"Hả..." Tô Nhan Hề ngạc nhiên há miệng ra làm cái cằm suýt chút nữa rớt xuống đất luôn rồi, cô không nghe lầm chứ, bảo cô đi nấu cơm?
"Bà nội, thật ra con..." Không biết nấu cơm!
"Còn đứng ngây ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trao-doi-cua-tong-tai/983225/chuong-25-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.