Công ty hao tổn lần nữa, rất nhiều người góp vốn đầu tư rút lui, mắt thấy công ty sắp phải phá sản, người vợ lập tức hướng mũi dùi vào Vân Thi Thi, chỉ vì vào thời điểm năm ngoái, ông vì muốn cô tránh xa những chuyện vặt vãnh trong nhà, không tiếc đem một phần tiền đầu tư gốc mua cho cô một căn biệt thự gần với trường trung học của cô.
Vợ cho là, nếu không phải vì chuyện kia, công ty không sẽ gặp nguy cơ lần này, Vân gia cũng sẽ không rơi vào tình cảnh như vậy.
Vì chuyện này, trong nhà thường xuyên xảy ra cãi vả, thậm chí, khi Vân Thi Thi được nghỉ về nhà, thừa dịp ông không có ở đây, hai mẹ con đóng cửa lại đem cô đánh cho một trận đau, cha Vân khi biết chuyện thiếu chút nữa lên cơn đau tim.
Lòng đang như lửa đốt lúc, chỉ thấy cửa bị người đẩy ra, bí thư mở cửa, Vân Thi Thi chậm rãi đi vào, thấy cha Vân, con mắt khẽ động, hơi nước mờ mờ, nhưng mà lập tức khôi phục vẻ bình tĩnh. Cha Vân thông suốt đứng dậy, hướng bí thư cười cười một cái, đáy mắt có mấy phần nghi ngờ.
Bí thư rất thức thời lui ra khỏi phòng, thay bọn họ đóng cửa lại.
"Thi Thi!" Cha Vân sắc mặt lo lắng đi tới, nắm bả vai cô, đánh giá cô, "Con hai tháng này đã đi đâu vậy? Con có biết trong khoảng thời gian đó ba đã lo lắng như thế nào không?"
Vân Thi Thi áy náy ngẩng mặt lên, hai tháng không thấy, mái tóc ba Vân không ngờ đã xám trắng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tram-trieu-cua-tong-giam-doc/38751/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.