Rút mấy ngàn đồng, cuối cùng cũng trả hết số nợ củaVân Na cho họ. Mấy tên lưu manh hài lòng đếm tiền, hung hãn trợn mắt nhìn cô một cái, cuối cùng không “làm phiền” cô nữa, nghêng ngang rời đi.
Trở lại công ty, chủ phòng chạy đi tìm rồi gọi cô vào phòng làm việc, lấy lý do “Mang tới phiền toái cùng tổn thất lớn cho công ty” đuổi việc cô, sau đó để cô thu dọn đồ đạc một chút rồi vội vã đuổi người.
Lúc đứng giữa những tên côn đồ khi nãy, đối mặt với những lời uy hiếp của họ, Vân Thi Thi cũng chưa từng lộ vẻ xúc động, nhưng đến khi nghe tin mình sắp mất đi công việc này, vành mắt lập tức đỏ hoe.
Cô không chút để ý hình tượng bản thân, khóc lóc khẩn cầu giám đốc suy nghĩ lại đừng sa thải cô.
Cô còn có Hữu Hữu, không thể không có công việc này. Nếu mất đi nó, chi tiêu cho cuộc sống sau này biết phải lấy từ đâu?
Vân gia bên kia còn gánh vác một món nợ không hề nhỏ, mà Hữu Hữu đang nhỏ, lại đang vào thời điểm cần đến tiền, học phí ở nhà trẻ thì vô cùng cao, hơn nữa Hữu Hữu nhìn bình thường nhưng thực ra nó rất yếu đuối, chỉ riêng tiền cho việc mua thuốc dinh dưỡng bổ trợ... cộng thêm tiền sinh hoạt của hai mẹ con, con số ấy chẳng hề nhỏ chút nào.
Giám đốc thấy cô khẩn cầu như vậy, trên mặt không khỏi lộ vẻ xúc động lại pha chút bất đắc dĩ. Nếu thật tâm mà nói, Vân Thi Thi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tram-trieu-cua-tong-giam-doc/2149793/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.