Đối với anh mà nói, vấn đề có thể dùng tiền để giải quyết, thì đó không phải là vấn để.
Anh chỉ muốn xử lý nhanh gọn lẹ mấy việc kiểu như thế này.
Vân Thi Thi hơi ngước mắt, năm ngón tay thon dài của anh, khớp xương rõ ràng, ngón áp út đeo một chiếc nhẫn kim cương vô cùng đắt tiền, nhìn một cái liền thấy được thân phận anh cao quý cỡ nào.
Chẳng qua là nhìn thấy tiền trong tay anh đưa tới, cô không kìm được hơi sững sờ, nhất thời quên cả khóc.
Thấy cô không lên tiếng, Mỗ Nhã Triết cho rằng cô không hài lòng với số tiền này, nhếch mi, "Không đủ?"
Anh chưa phải chưa thấy qua người có lòng tham, vì thế cho rằng cô gái trước mặt này chắc cũng là như vậy, nghĩ cô chê số tiền anh đưa vẫn còn ít.
Không đợi cô đáp lại, anh khẽ cong mắt, lấy lấy thêm vài tờ tiền từ trong ví đưa tới, anh không có thói quen đem theo nhiều tiền mặt trong người, vì vậy trong ví cũng chỉ có hai ngàn đồng, nhưng để băng bó vết thương thì số tiền ấy đúng là đã quá nhiều.
Vân Thi Thi sửng sốt, hiển nhiên là kinh ngạc không thôi đối với hành động này của anh. Mà ở trong mắt người đàn ông, ánh mắt hiển nhiên lạnh lùng đi ít nhiều.
Người phụ nữ này, tựa hồ so với tưởng tượng của anh còn tham lam hơn nhiều.
Mộ Nhã Triết lạnh lùng cười một tiếng, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, lộ ra ý cười trào phúng, dứt khoát lấy tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tram-trieu-cua-tong-giam-doc/2149789/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.