Hữu Hữu nghe vậy, có chút kinh ngạc nhìn về phía cô, con mắt mở thật to, "Sao lại như thế, mẹ làm chuyện gì sai sao?"
Vân Thi Thi lắc đầu một cái, nhẹ nhàng xoa đầu cậu: "Không phải, ngày mai mẹ sẽ đi tìm việc làm, mẹ lợi hại như vậy, nhất định sẽ có thể tìm được công việc lương cao hơn bây giờ! Đến lúc đó, ngày nào mẹ cũng dẫn Hữu Hữu đi ăn bánh bao cua, có được không nào..."
"Được ạ..." Đôi mắt Hữu Hữu híp lại, ngoan ngoãn gật đầu một cái, thừa lúc Vân Thi Thi không chú ý, hai tay cầm tờ thông báo gửi phụ huynh của trường học cất vào cặp, đeo lên sau lưng, không để cho cô nhìn thấy. Cậu ngẩng đầu lên, cười một cái: "Mẹ, về nhà thôi!"
Vân Thi Thi hiển nhiên không có chú ý đến hành động này của cậu, vì vậy cũng không biết cậu vừa giấu đi cái gì.
Cho đến buổi tối mấy ngày sao.
Dùng bữa tối xong, Hữu Hữu ngoan ngoãn thu dọn chén đĩa, cầm từng cái từng cái đem vào phòng bếp, rửa chén có chút vụng về. Bàn tay nhỏ kỳ cọ cái bát, vô cùng nghiêm túc như ông cụ non.
Cậu từ nhỏ đã biết giúp Vân Thi Thi phụ một chút việc nhà, những việc mà không phải đứa trẻ 6 tuổi nào cũng có thể làm được.
Vân Thi Thi lục tung lên, cuối cùng mới tìm thấy một chiếc điện thoại di động cũ trước đây, cho thẻ sim vào, mở máy, lúc này liền thấy mấy cuộc gọi nhỡ cô giáo chủ nhiệm của Hữu Hữu gọi cho cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tram-trieu-cua-tong-giam-doc/2149783/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.