Sáng hôm sau, tại Lưu thị.
" Tổng giám đốc có người gửi hoa cho ngài ạ" trợ lý Lung Nhi vừa bước vào mang theo một bó hoa mà nói.
Cô nghe thế thì ngẩng đầu lên thấy một bó hoa hồng với 99 bông hoa hồng vô cùng đẹp. Thấy trên bó hoa có một bức thư tay cô liền dở ra. Hoa ra là của Âu Mã Thiên gửi. Cô nhếch môi cười khiến cho Lung Nhi vô cùng kinh ngạc không biết bức thư kia viết gì mà khiến cho một người lạnh lùng như ngài ấy có thể nở nụ cười.
" Cô đem bó hoa này cắm đi và để ở trong phòng tôi".
" Vâng, tôi hiểu rồi".
Khi Lung Nhi đi ra ngoài thì gọi điện cho Âu Mã Thiên. cuộc gọi vừa được kết nối đã có người nhận ngay.
" Tuyết Băng em có thích món quà của tôi không".
" Cảm ơn anh Mã Thiên, hoa rất đẹp". Nghe cô gọi thẳng tên của mình anh hơi ngạc nhiên rồi vô cùng vui mừng mà nói " em không chê là được. Tối nay chúng ta dùng bữa cùng nhau có được không hử".
" Được thôi, dù sao thì anh cũng đã mất công mời tôi mà không đi thì sẽ tiếc lắm". Anh ở đầu bên kia nghe cô nói thế thì bật cười một cách sảng khoái khiến cho tất cả thuộc hạ vô cùng ngạc nhiên, nhưng riêng A Niên và Ngô Phong thì không bởi người khiến cho lão đại cười như thế chỉ có Lưu tổng mà thôi, à không phải phải gọi là chị dâu chứ sớm muộn gì thì cũng gọi mà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-tai-lanh-lung-cua-ong-trum-hac-dao/3648547/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.