- Như vậy có phải ngoan không.
Dương Thần thở phào nhẹ nhõm trong lòng, cũng may đã gạt được cô, nếu như biết cách tu luyện nhưTiêu Chỉ Tinh, vậy thì khó mà gạt rùi.
Không ngờ rằng, hai vợ chồng đều đang gạt lẫn nhau, mỗi người đều an tâm.
- Bây giờ có thể buông tay tôi ra được chưa
Lâm Nhược Khê lạnh lùng nói.
Dương Thần lộ ra nụ cười ngây ngô, nhìn trung thực cực kỳ, buông tay Lâm Nhược Khê, không quên lấy lòng để trước mũi ngửi.
- Thơm thật, không xịt nước hoa cũng thơm như vậy.
Thủ đoạn cứng phải xài, nhưng cũng giở ra không ít thủ đoạn mềm dẻo,Dương Thần mặc kệ Lâm Nhược Khê có thích sự đùa giỡn này không, dù saotrước mặt cô hắn cũng không còn mặt mũi gì nữa.
Lâm Nhược Khê quay lưng đi vào nhà, để Dương Thần không nhìn thấy gương mặt đỏ bừng của mình.
Vú Vương nhìn thấy Dương Thần đi theo Lâm Nhược Khê vào nhà, xém chútnữa là tưởng mình bị hoa mắt, vừa định hỏi, đã bị Lâm Nhược Khê cắtngang.
- Vú Vương, vú đừng nghĩ nhiều, chỉ là giải quyết chút chuyện.
Nói xong, Lâm Nhược Khê để túi xuống, liền đi vào phòng tập thể thao.
Dương Thần chớp chớp mắt với vú Vương, lại cho vú Vương nhìn thấy một tia hy vọng, cho Dương Thần một ánh mắt cổ vũ.
Đợi đến khi đi vào phòng tập thể thao, Dương Thần giao bình ngọc cho Lâm Nhược Khê:
- Hóa long đan này tuy có hiệu quả thần kỳ, nhưng tẩy kinh phạt tủy đau đớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/2545116/chuong-1451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.