Mông Tiêu Dao có chút đắc ý nói:
- Tiểu tử ngươi cuối cùng cũng hứng thú nghe ta nói rồi?
- Nếu như không phải vì ông từng cứu tôi thì cho dù đánh không lại ông thì tôi cũng liều mạng.
Dương Thần khàn khàn nói, nhìn chằm chằm vào Mông Tiêu Dao, giống như một con ác lang trong bóng đêm.
- Ổ? Sao ngươi biết ta từng cứu ngươi?
- Lúc đó khi Nghiêm Bất Ngôn kết hợp với năng lượng phản vật chất, chiếnđầu với tôi ở Yến Kinh, là ông nhất thời mượn cơ thể của ta đánh lôiThái Thanh Thần Lôi ra, mặc dù giọng ông đổi rồi nhưng ngữ khí khi nóichuyện của ông tôi chết cũng không quên...
Nếu như tôi đoán không sai thì ông đã bảo lão già kia cướp Jane đi, ông chính là sư phụ của tổ tiên nhà họ Lý, nhà họ Dương.
Dương Thần nói.
Mông Tiêu Dao khen ngợi gật đầu:
- Coi như tỉnh táo, điều này cho thấy ngươi vẫn chưa bị đánh đồ.
- Ta có thể đoán được chỉ bấy nhiêu đó...
Dương thần ngồi dậy, một cước đá văng mấy chiếc chai rỗng trên ghế salon, lại cầm lấy một chai rượu đỏ ở bên cạnh, vặn nút, trực tiếp uống mấy ngụm.
Rượu đỏ chảy từ miệng hắn xuôi xuống ngực, Dương Thần cũng không thèm để ý.
- Ha ha, còn nghĩ gì nữa vậy, nói ra xem nào.
Mông Tiêu Dao có chút hăng hái nhìn Dương Thần.
Dương Thần bộ dạng say rượu, híp híp mắt, dường như đang say:
- Nếu như tôi đoán không nhầm thì chắc ông chính là người mà Ngọc TuyếtNgưng nói đến, trong Vạn Yêu Giới bà ấy từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273788/chuong-1636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.