Dương Công Minh và người lớn trong Dương gia cũng đã lộ ra vẻ vui mừng hân hoan, ngay cả Dương Phá Quân cũng xúc động mà xiết chặt nắm tay.
Trong giờ khắc nguy nan này, Dương Thần lại bặt vô âm tín, gánh nặng trong lòng tất cả mọi người đều rất lớn, ngay đến vị thủ trướng số 1 cũng thường xuyên hỏi thăm tin tức của Dương Thần, nhưng người trong Dương gia quả thật không rõ.
Trong hoàn cảnh các nước trên thế giới đều cô lập Hoa Hạ, đồng thời Hộ Trận Giả mất đi liên lạc, số 1 cũng coi Dương Thần giống như cây cỏ cứu mạng vậy.
Dương Thần cảm nhận được nỗi nhớ nhung và thương yêu của mẹ, trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp, làm lộ ra một nụ cười an ủi.
- Mẹ à, mẹ đừng khóc nữa, để từ từ con kể cho mẹ nghe, con không sao cả...
Một phen khuyên can an ủi hết lời cuối cùng cũng đã làm cho tinh thần Quách Tuyết Hoa bình tình trở lại.
Lúc này, mọi người mới chú ý tới, theo sau Dương Thần còn có một đại mĩ nhân cổ trang có thể xem là quốc sắc thiên hương.
Mặc dù Ngọc Tuyết Ngưng đã cố ý thu liễm dung mạo của mình rồi, nhưng vẫn khó có thể che đi sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, mỗi hành động cừ chi đều giống như Lạc Thần tái thế trong truyền thuyết vậy, người bình thường rất khó mà rời mắt khỏi cô ta.
Cũng may những người có mặt tại đây cũng không phải hạng bình thường gì, mỹ nhân bên cạnh Dương Thần chẳng phải là ít ỏi, không có ai đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273765/chuong-1613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.