Lạc Tiểu Tiểu ngơ ngác nhìn nét mặt hung ác của người huynh trưởng đang đứng trước mặt, cô hoàn toàn á khẩu không trả lời được
Trong lòng cô luôn có một giọng nói vang vọng “Sao anh ấy có thể nói như vậy? Sao anh ấy có thể không nói đạo lý như vậy?”
Trong khóe mắt Lạc Tiểu Tiểu lộ ra một tia nhìn đau thương xé lòng, cô phát hiện bản thân mình đã nghĩ quá ngây thơ, thế giới này dường như khác hoàn toàn so với những gì cô tưởng tượng.
Tại sao mọi người cứ phải tổn thương lẫn nhau, không thể tương thân tương ái như những người trong nhà, tại sao cứ phải nói lời độc ác tổn thương người khác như vậy…
Lạc Tiểu Tiểu không hiểu, cô cũng không muốn hiểu, cô cảm thấy người anh trai trước mặt rất khủng khiếp, khiến cô muốn bỏ chạy, muốn rời khỏi nơi ghê tởm này.
Nhưng cô có thể đi đâu đây, đây là nơi cô trưởng thành từ khi cô có ý thức về mọi chuyện, một cành cây ngọn cỏ, mỗi một gương mặt ở đây đều khắc sâu trong tiềm thức của cô.
Đây là nhà của cô, thế giới bên ngoài, cô không biết gì cả.
Vốn dĩ nghĩ rằng giới thế tục sẽ khác với gia tộc mình nhưng ngày hôm đó, trong tiệm cơm Du lạc viên, xém chút nữa bị giết chết bởi người đàn ông mình thích, Lạc Tiểu Tiểu mới ý thức được bản thân mình vốn dĩ không thuộc về chỗ đó.
Bản thân có cố gắng thế nào thì người ta cũng sẽ không thích mình, cũng giống như những người trong nhà như dì nương, huynh trưởng, nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273672/chuong-1520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.