Tiêu Mạc Hối mặt trắng bệch, cảm thấy có chút kinh ngạc
Bản thân ông đem một đám trưởng lão tới, vừa vào nhà chưa kịp mờitrà thì Tiêu Mạnh Nhạc đã bắt đầu cố ý châm chọc Tiêu Thu Phong.
Theo lý mà nói, cứ cho là trong lòng Tiêu Mạnh Nhạc thật sự nghĩ như vậy thì cũng nên nhìn vào thân phận của Tiêu Mạnh Vũ mà kìm nén mộtchút, dù sao Tiêu Thu Phong vẫn còn trẻ tuổi, chờ thêm năm mươi năm nữacũng vẫn chưa có thấy đổi gì nhiều, rồi mới bàn tới chuyện để nhữngngười khác thay thế nó vẫn còn kịp mà.
Trong phút chốc, Tiêu Mạc Hối khóe miệng run lên một cách lúng túng, khuôn mặt đỏ ửng, không biết nên nói gì.
Tiêu Mạc Tranh đứng cạnh hòa nhã giải thích
- Nhị thúc công, Tiêu Thu Phong tuổi tác vẫn chưa lớn, chỉ tới Lyhỏa trung kỳ đúng là có chút chậm chạp, nhưng tu vi thật chất không thểhiện cho gì cả.
Tiêu Mạc Hối có chút ngạc nhiên nhìn em trai, không ngờ Tiêu Mạc Tranh lại nói giúp ông, nhưng vẫn tiếp tục nói chen vào
- Nhị thúc công, xin ông chớ vội, lần này trở về, con sẽ để cho Tiêu Thu Phong khổ luyện thật tốt.
Tiêu Mạnh Nhạc khẽ “hừ” một tiếng, chỉ một nhóm đệ tử trẻ tuổi nhà họ Tiêu ở phía sau ông
- Con nhìn thử đi, những con cháu này của ta, chưa tới năm mươi tuổi đã có năm người bước vào tam dương chân hỏa kỳ, vào nghiệp hỏa kỳ thìcó một, qùy hỏa kỳ có hai người, với những tài nguyên mà con trai concó chẳng lẽ lại không bằng những đệ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273646/chuong-1494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.