Dương Thần và Lam Phi sau khi bàn bạc xong liền chạy thằng về nơi ở của huynh muội nhà họ Triệu
Triệu Mộc Dương đang ngồi thiền trên một tảng đá xanh trong rừng để tu luyện công pháp của mình, đang hấp thu linh khí thiên nhiên
Nhận thấy sự xuất hiện của Dương Thần, Triệu Mộc Dương mở mắt, nhã nhặn cười nói
- Tiêu huynh đệ, huynh cứ luôn lui tới chỗ của chúng tôi thì sẽ thật sự không có ích cho việc tu luyện của huynh đâu.
- Sao vậy, Triệu huynh không hoan nghênh tôi sao?
Dương Thần không khỏi than thở trong lòng, những tu sĩ này đa số mỗi ngày đều luyện công, giống như hắn không cần cứ chăm chăm vào việc tu luyện, bất cứ lúc nào cũng đang hấp thụ linh khí trời đất vậy, chỉ sợ rất ít người làm được.
Chỉ tiếc những người trong Huyễn cảnh này dường như không cách nào lý giải sự kỳ diệu của “ Vãng niệm dưỡng sinh kinh” hoặc là họ không có cơ hội giống như hắn, có thể lãnh ngộ được tinh túy trong ranh giới của sự sống chết.
Đây không biết là do được sự quan tâm của Nữ thần vận mệnh hay là do ông Trời muốn bù đắp cho cuộc đời tăm tối của hắn.
Triệu Mộc Dương tỏ vẻ thân thiết dặn dò
- Đâu có, Tiêu huynh đệ là ân nhân của Tiêu gia chúng tôi, chúng tôi luôn khắc ghi trong lòng. Có điều, khoảng một năm nữa thì đến Hội võ tam gia. Đến lúc đó phàm những tu sĩ dưới năm mươi tuổi đều có cơ hội đại diện cho gia tộc mình ra chiến đấu.
- Dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273640/chuong-1488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.