Dương Thần đỡ lấy vú Vương, vì vú Vương hình như lúc nào cũng có thể ngã xuống vậy.
Khuôn mặt cắt không còn giọt màu, tóc tai bù xù, thở hổn hển, trên trán còn bị xước da nữa, máu me nhầy nhụa, khóe miệng còn dính lại chútmáu?!
Nhìn thấy Dương Thần, vú Vương khóc rống lên:
- Cô gia! Anh nhanh cứu Tình nhi của tôi đi! Nhất định phải cứu được Tình Nhi của tôi đấy! Oa oa…
- Tình Nhi?
Dương Thần ánh mắt sốt ruột, không để ý gì nhiều, nói:
- Vú Vương, bà trước tiên đừng nói, mau vào trong, tôi giúp bà cầm máu chút đã!
Dương Thần phóng thần thức vào trong quan sát, mới phát hiện ra, vúVương bị lực đánh nào mới khiến nội thương như vậy, mặc dù không nguyhiểm chí mạng, nhưng e rằng cũng khiến bà đau đớn mệt mỏi rã rời.
Lâm Nhược Khê cùng Mạc Thiến Ny cũng xông ra đến cửa, đợi Diệp Mặc dìu vú Vương vào trong nhà, không ngừng hỏi han xem thế nào, vú Vương từnhỏ đã được các cô coi như người trong nhà, bộ dạng như này sao có thểkhông sốt ruột cơ chứ.
Lam Lam tuy còn nhỏ, nhưng cũng biếtvú Vương có chuyện rồi, sau khi cắn một miếng hết chỗ chân gà còn lại,liền từ sô pha chạy đến mặt đầy nghiêm túc nhìn.
Dương Thầnhết sức chăm chú, có một luồng sức mạnh cực mạnh tiến vào trong cơ thểvú Vương, may mà chỉ là ngoài da, khôi phục nguyên khí, nhanh chóng cóthể khiến vú Vương tỉnh lại.
Vú Vương hình như còn có chút đau đớn, nhưng cũng mặc kệ, nắm lấy tay Dương Thần nói:
- Cô gia, Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273631/chuong-1479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.