Lời này vừa nói ra, không chỉ Mạc Thiến Ny và Lưu Minh Ngọc đang ngồi, mà Dương Thần đứng ở cửa cũng có điểm hoài nghi rằng mình nghe lầm!
Nam Phi? Argentina?
Dương Thần sẽ không nghi ngờ Ngọc Lôi có năng lực khai thông thành lập công ty con trên toàn cầu hay không, bởi vì tư bản còn giao thiệp với ngành sản xuất phong phú kia, cho nên có công ty con ở Nam Mỹ và Châu Phi là chuyện cực kỳ bình thường.
Nhưng, vì cái gì mà cố tình điều Mạc Thiến Ny và Lưu Minh Ngọc đến hai nơi đó?
Tuy nói đi phụ trách công ty con sẽ đảm nhiệm chức Tổng giám đốc, thực tế quyền lực và đãi ngộ đều chỉ tăng mà không giảm, nhưng hai cô gái còn chưa tới ba mươi tuổi, lẻ loi một mình đi dị quốc tha hương, vậy thì có khác gì lưu đày các cô?
Mạc Thiến Ny cùng Lưu Minh Ngọc đột nhiên ý thức được cái gì, khó tin mà nhìn Lâm Nhược Khê, lại nhìn thấy Lâm Nhược Khê không có chút ý tứ đối mặt với các cô.
- Chủ tịch, năng lực công tác của Phó tổng Mạc, Phó tổng Lưu quá rõ ràng, đi công ty con đảm nhận chức Tổng giám đương nhiên không phải nói chơi, nhưng các cô ấy là nguyên lão của tổng bộ, có phải là nên giữ lại tổng bộ để phát huy nhiệt lượng không.
Làm một Tổng giám đốc như hiện tại, Tiết Minh Hòa luận sự nói.
Lâm Nhược Khê thản nhiên mở miệng nói:
- Chính vì nguyên nhân là nguyên lão mới nên làm gương tốt, phái người khác đi tôi cũng không yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273545/chuong-1393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.