- Nói như vậy, ý là bảo tôi không dám đi phóng hỏa đốt nhà đúng không.
Dương Thần nhếch miệng cười lạnh.
Nếu là đơn thuần xé rách khuôn mặt, thắt lưng thẳng tắp không chịu thuakia, Dương Thần lại coi trọng đối phương vài lần, nhưng Trương Linh thếmà lại định dùng tiền để xua đuổi mình, Dương Thần nhất thời cảm thấyđây là một loại khinh thường nhục nhã.
Bà ta nếu biết một phần bối cảnh cảnh mình, nên biết mình không thiếu tiền, muốn lì xì của bà ta để làm gì?
Vì đang ở bên bàn ăn, Dương Thần không chút kiêng dè những người ở đây,cho nên một tiếng ‘phóng hỏa’ này đều khiến Tiêu Chỉ Tình và Mạc ThiếnNy đều liếc mắt qua.
Dương Thần cũng không coi các cô là ngườingoài, tự nhiên cái gì cũng công khai nói, bản thân giết người đều giếtrồi, phóng hỏa đã là cái gì?
Khương Tiểu Bạch xấu hổ cười nói:
- Chuyện này tôi cũng không rõ ràng, tôi dù sao cũng là người của quốcgia, theo lập trường của tôi mà nói, không hy vọng hai nhà các vị sinhra điều gì không vui.
- Tuy tôi cũng biết, với thực lực của tôikhông thể ngăn được Dương tiên sinh ngài, nhưng tôi hy vọng Dương tiênsinh có thể đừng làm ảnh hưởng đến người vô tội, loại việc như phónghỏa… vẫn là khó sắp xếp.
- Được rồi, không có việc gì nữa tôi cúp máy đây.
Dương Thần căn bản không có ý muốn trưng cầu, trực tiếp cúp máy.
Tóm được cơ hội, Mạc Thiến Ny thân thiết hỏi:
- Ông xã, có phải xảy ra chuyện lớn gì không?
Dương Thần không giấu diếm, nói lại sự việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273528/chuong-1376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.