Trong một khu rừng xanh hóa không bóng người cách bệnh viện quân khu mấy dặm, sợi tơ màu xám từ dưới đất trồi lên.
Những sợi tơ này, dần dần hội tụ lại một chỗ, sau khi rơi xuống mặt đất, nhanh chóng hòa hợp, phồng lên, dần dần đắp nặn nên một hình người!
Chưa đến chốc lát, Dương Liệt thân người mặc quân phục, sắc mặt cười tà dị, đã đột ngột xuất hiện trong rừng.
Dương Liệt lắc lư đầu, vặn vẹo cơ thể, xương toàn thân kêu “ken két”.
Dường như sau khi đã điều chỉnh cơ thể, Dương Liệt tùy tiện ra khỏi cánh rừng.
- Ha ha…
Tiếng cười quyến rũ từ phía sau cánh rừng truyền đến, một chiếc Porsche 911 màu đỏ lửa, La Thúy San đeo một cặp kính râm Gucci đường vân hoa văn to, đôi môi đỏ mọng khẽ mở nói:
- Ăn thịt người thú vị đấy chứ, sao anh lại thay đổi trở lại?
Dương Liệt mở cửa chậm rì rì ngồi vào ghế lái phụ:
- Cơ thể của Lương Chấn, để người của Lương Gia đến nhận xác, để lại cho bọn họ rồi.
- Thật đáng tiếc, bị hủy rồi sao?
La Thúy San tiếc nuối nói:
- Kỳ thực tôi thấy cơ thể đó tương đối tốt, trắng trẻo.
Dương Liệt chìa bàn tay, ngón tay nựng cằm dưới của người phụ nữ:
- Sao? Thích gã bảnh bao nào? Có cần tôi ăn hộ không? Để anh ta ngày ngày ở bên cạnh cô?
La Thúy San thè ra cái lưỡi đỏ, liếm liếm ngón tay Dương Liệt, dưới kính râm, đôi mắt quyến rũ như tơ:
- Không cần nữa, đã bị anh ăn rồi, gã bảnh bao đã thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273421/chuong-1269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.