- …Mẹ nó…thật quá “chuyên nghiệp” đấy.
Dương Thần không kìm nổi phải chửi mẹ nó, bọn cẩu tử này vì không để cho hai người dễ dàng rời khỏi nên đã xì lốp xe Bentley của Lâm Nhược Khê!
Thật không thể biết được tại sao đám người kia lại có thể thần thông quảng đại như vậy, đến cả chiếc xe nào là xe của Lâm Nhược Khê chúng cũng mò ra rõ ràng được.
Sau khi Lâm Nhược Khê chú ý tới, cũng không biết nên cười hay khóc, nói nhẹ:
- Thôi được rồi, anh ngồi xe của anh đi.
- Vậy còn muốn qua đường à, không sợ có người ngăn đón sao?
Dương Thần cười nói.
- Anh không thể lái xe một mình đến đây đón em ư?
Nhược Khê lườm anh một cái.
- Hóa ra còn có thể như vậy, Nhược Khê yêu dấu của anh thật thông minh!
- Được rồi, đừng đùa em nữa.
Lâm Nhược Khê biết anh muốn đùa cho vui, nhưng thực sự không có cách nào làm cho tâm trạng tốt lên được.
Sau hơn mười phút, hai người rốt cục đã tránh được vòng vây của những người hâm mộ điên cuồng, vòng quanh đường cao tốc về nhà.
Trên đường, Lâm Nhược Khê giữ im lặng, cúi đầu nghĩ ngợi chuyện gì.
Dương Thần nhìn thấy bộ dạng của cô rất nghiêm túc suy tư, cũng không quấy rầy, chỉ còn ưu phiền vì chuyện của Tuệ Lâm.
Sau khi về đến nhà, đúng lúc Lam Lam từ nhà trẻ trở về, trên tay con bé cầm hơn mười xiên thịt dê nướng, trên tay Mẫn Quyên còn có một túi gà liễu.
Cứ hoạt bát như vậy, cái miệng dầu mỡ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273366/chuong-1214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.