Vú Vương gật đầu một cách khó hiểu, cười gượng, nhân lúc thấy cha con Tôn Hải tới đây cũng không phải vì có thiện ý gì, bà đành phải nhìn vào trong phòng một cách bất lực.
- Tiểu thư, là hai cha con Tổng giám đốc Tôn của Bách Niên Bách Hóa, họ có việc tới tìm cô, không tiện vào…
Lâm Nhược Khê lúc này còn hơi sững người, nghe thấy vậy, liền quay mạnh đầu, khuôn mặt phủ lớp sương lạnh, lạnh lùng nói:
- Bảo họ đi đi, tôi không có gì cần nói với họ hết.
Quách Tuyết Hoa sau khi hết sửng sốt thì tỏ vẻ vui mừng, nói:
- Là Tổng giám đốc Tôn sao?
- Mẹ, mẹ quen sao?
Dương Thần hỏi, Lâm Nhược Khê cũng nghi ngờ nhìn qua.
Quách Tuyết Hoa dọn dẹp lại đồ đạc, đứng dậy, nhìn Lâm Nhược Khê vẻ không vui lắm nói:
- Sao có thể bất lịch sự với khách như vậy được, Tổng giám đốc Tôn đương nhiên là mẹ quen rồi, giao tình mười mấy năm nay rồi mà.
Nói xong Quách Tuyết Hoa nhanh chóng đi tới cửa.
Hai cha con họ Tôn trông thấy Quách Tuyết Hoa cũng vô cùng kinh ngạc.
- Bà Quách, sao bà lại ở đây?
Tôn Hải ban nãy còn có vẻ buồn phiền, giờ lại hỏi bằng giọng hết sức dịu dàng.
Quách Tuyết Hoa cười tiến lên phía trước, nắm lấy tay Tôn Hải:
- Sao lại không ở đây được, đây là nhà của tôi, con trai, con dâu của tôi đều ở đây.
Hai cha con Tôn Hải đưa mắt nhìn nhau, rõ ràng là không hiểu đang có chuyện gì xảy ra.
Lúc này, Dương Thần và Lâm Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273328/chuong-1176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.