- Ồ.
Triệu Đằng cười xấu hổ nói:
- Đó là những nhân viên Bách Niên Bách Hóa, bọn họ đang kháng nghị, cho rằng Ngọc Lôi dùng thủ đoạn hèn hạ để tiến hành thu mua công ty của bọn họ.
- Bách Niên Bách Hóa? Chính là công ty bách hóa chuyên bản những sản phẩm ổn định giá sao?
Dương Thần vẫn còn nhớ, bách hóa đó là một công ty bình thường ở Trung Hải, là công ty có lịch sử tương đối dài.
Triệu Đằng gật đầu nói:
- Đúng vậy, Bách Niên Bách Hóa là một doanh nghiệp dân doanh lâu đời ở Trung Hải, người sáng lập-Tổng giám đốc Tôn là một thương gia có tiếng, nhưng mấy năm gần đây, Tổng công ty Ngọc Lôi chúng ta dưới sự lãnh đạo của Tổng giám đốc Lâm đã mở rộng được thị trường rất nhanh, dường như 50% bách hóa ở Trung Hải đều dưới cờ của Ngọc Lôi.
Ngọc Lôi mà Tổng giám đốc Lâm tạo ra bước đầu đã hình thành, như toàn bộ các sản nghiệp thời trang trên đường, Bách Niên Bách Hóa không chịu bị thu mua, không chỉ là thương hiệu, bao gồm cả đất đai cũng không chịu chuyển nhượng.
Bách Niên Bách Hóa sản xuất cho dân bình thường, hoàn toàn không hòa hợp với con đường sản xuất thời trang mà Ngọc Lôi đang đi, vì vậy thu mua hoàn toàn là điều cần thiết, bằng không sẽ là một cái gai trong mắt.
Giá cả của Ngọc Lôi tăng lên, nhưng Tổng giám đốc Tôn vẫn không chịu chuyển nhượng, đã đến cuối năm rồi, lại không thu mua, kéo dài kế hoạch cho năm sau, cho nên… quan hệ vẫn trong giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273326/chuong-1174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.