Lau vết máu trên mặt, Trương Quốc Bình thấy hai chiếc răng của mình bị lung lay, tức giận đến hộc máu mồm, nhưng nếu như cứ đánh bừa với Thái Nghien thì y thực sự không dám, y nghe nói Thái Nghiên đã từng được huấn luyện trong bộ đội đặc chủng.
Suy nghĩ một hồi, rút lui vẫn là hay nhất, đi tìm cậu mình-Giám đốc sở Chu, có cán bộ cấp sở làm ô dù, Cục trưởng cục cảnh sát thành phố như Thái Nghiên là cái thá gì được?
Hầm hầm nhìn Thái Nghiên một cái, Trương Quốc Bình xoay người vung tay lên, ra hiệu rút lui.
Nhưng không đợi cho y ra đến cửa, một bóng dáng thoắt cái đã chặn ngay trước mặt y, chính là Dương Thần.
Trương Quốc Bình nhíu mày, cười gằn nói:
- Tiểu tử kia, ngươi làm gì vậy?
Dương Thần vẻ mặt lãnh đạm nói:
- Mày mắng người phụ nữ của tao là đồ đàn bà thối, mày còn dám nói người phụ nữ của tao là “thối” cơ đấy, vậy thì sao tao có thể để mày đi được?
- Thế nào, mày muốn đánh cảnh sát sao?
Trương Quốc Bình gân cổ lên nói.
Dương Thần thở dài, lắc đầu vài cái, đá một cước thẳng tắp vào giữa hai chân.
- A!!!!!!!!!!!!!
Một tiếng kêu bi thảm vang lên, Trương Quốc Bình há hốc miệng, hai mắt long sòng sọc, lấy hai tay che lấy phần dưới của mình, cuộn người ngã trên mặt đất.
- Đồn trưởng…Đồn trưởng…
Vài viên cảnh sát thấy choáng váng, đôi nam nữ này thật là hung dữ.
Ở giữa hai chân của Trương Quốc Bình bắt đầu chảy ra một thứ chất lỏng, không biết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273313/chuong-1161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.