Khoảng khắc chiếc hộp được mở ra, dường như cả gian phòng như bị nhuốm bởi một vầng hào quang màu xanh lam.
Sau khi ánh sáng màu xanh đó tản ra mới dần dần lộ ra vật đích thực bên trong của chiếc hộp.
Trinh Tú nuốt cái ực, không dám chớp mắt, đợi để nhìn rõ vật được đựng bên trong chiếc hộp, lập tức bị thu hút…
Đây là một thứ rất cổ quái, nhưng trên thực tế, Trinh Tú không thể lý giải được thứ ở bên trong đó như thế nào.
Đây là một màu thủy lam long lanh, giống như là tinh thể tuyết, có màu xanh giống nước biển, càng giống với những loài động vật trong suốt đang chuyển động, lạnh thấu vào tận xương, nhưng lại không cảm thấy quá nhức mắt.
Mà trong thứ ánh sáng màu xanh trong suốt như đang sống kia là một viên bi nhỏ màu vàng, thu hút sự chú ý của người khác một cách khác thường.
Trinh Tú cố gắng nhìn rõ viên bi màu vàng bên trong rốt cuộc là thứ gì, nhưng cũng không có cách nào tả nổi.
Giống như những vì sao trên bầu trời vậy, nhưng thứ màu sáng lóa mắt đó đột nhiên lại biến mất không thấy đâu nữa.
Thứ màu xanh và màu vàng đó kết hợp với nhau như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, khiến cho người khác phải nhìn không chớp mắt…
Sau một hồi, Park Chuan ở bên mới mở miệng nói:
- Cháu gái à, rất đẹp đúng không?
- Vâng…
Trinh Tú thì thào gật đầu.
- Năm đó, khi lần đầu tiên ông nhìn thấy, ông cũng đã nhìn rất lâu, không chớp mắt.
Park Chuan nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273289/chuong-1137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.