Lâm Nhược Khê nghe xong, vội vàng lau khóe mắt, không biết nó đã ướt nhòe từ lúc nào, trả lời:
- Tôi xuống ngay đây!
Điều chỉnh cảm xúc của mình đối với Lâm Nhược Khê mà nói không phải là điều gì khó, cô nhanh chóng đi xuống lầu.
Trong đại sảnh, Quách Tuyết Hoa đang thương lượng với Dương Thần điều gì đó, thấy Lâm Nhược Khê đi tới, vẫy vẫy tay nói:
- Nhược Khê à, mau lại đây, lúc nãy từ Hàn Quốc, anh họ của Trinh Tú có gọi điện thoại tới.
- Anh họ của Trinh Tú? Park Jung Hoon?
Lâm Nhược Khê có chút căng thẳng:
- Có phải Trinh Tú đã xảy ra chuyện gì rồi không?
- Không, Trinh Tú vẫn tốt, có thể xảy ra chuyện gì được chứ, không phải mới mấy ngày trước gọi điện nói sẽ nỗ lực học tập đấy sao.
Quách Tuyết Hoa cười nói:
- Anh ta nói Trinh Tú đã bỏ quên một tín vật quan trọng ở Trung Hải, anh ta muốn mời gia đình chúng ta đến Hàn Quốc một chuyến, nhân tiện cầm luôn vật kia đi.
Dương Thần đưa ra mặt dây chuyền Nguyệt Nha vừa lấy từ trên lầu xuống, đặt trên lòng bàn tay nói:
- Chính là vật này, nghe nói là vật vô cùng quan trọng đối với tập đoàn Tinh Nguyệt, lúc ấy Trinh Tú không biết gì nên đã tặng cho anh làm vật kỉ niệm.
Lần này chúng ta đến đó, họ muốn cảm ơn chúng ta đã chăm sóc cho Trinh Tú, họ muốn khoản đãi chúng ta trong một vài ngày, nhân tiện tiễn Trinh Tú trở về.
Lâm Nhược Khê cũng nhớ từng nhìn thấy mặt dây chuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273234/chuong-1082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.