Dương Thần chửi thầm, số đúng là đen đủi.
Chi bằng đối phương để cho mình có chút cảm nhận gì đó còn hơn, bản thân mình hoàn toàn không nhìn ra được võ công của kẻ đang đứng trước mặt, chuyện này chẳng phải là chín phần chết một phần sống sao!?
Nếu như mình nắm được toàn bộ thần lực của “Thái Thanh” thì còn có cơ hội mà liều mạng được chứ, nhưng mình bây giờ, vẫn chưa hấp thụ được một phần của thiên thần lôi kiếp, thì làm sao mà có khả năng ứng chiến được?
Ánh mắt mặt nặng nề nhìn về phía sau, nơi Lưu Minh Ngọc và Tiêu Chỉ Tình đang đứng, nói:
- Hai người cố gắng chạy càng xa càng tốt, không được lại gần đây, anh không có đủ sức để bảo vệ các em đâu...
Lưu Minh Ngọc còn muốn nói điều gì đó, nhưng Tiêu Chỉ Tình biết cân nhắc nặng nhẹ, vội vàng túm lấy Lưu Minh Ngọc, quay người về phía sau bỏ chạy.
Đợi đến khi hai người phụ nữ bỏ chạy, Dương Thần mới cảm thấy có chút yên tâm.
Mặc dù biết mình khó có thể địch nổi kẻ này, nhưng Dương Thần không có thói quen chịu thua!
Hơn nữa, đối phương đã phá bỏ quy định “ hiệp ước giữa các vị thần”, không chừng nếu mình chỉ cần làm loạn lên một chút, thì biết đâu những vị thần khác cũng sẽ chạy đến đây.
Nhưng, dường như trong nháy mắt kẻ đeo mặt nạ đã có thể đọc được suy nghĩ của Dương Thần, cười nhạt nói:
- Ngươi muốn dùng đến pháp tắc không gian, thu hút sự chú ý của các vị thần khác?
Dương Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273216/chuong-1064.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.