Dương Thần nghĩ đi nghĩ lại mãi mới chợt hiểu ra, lúc đầu mình ở Đường môn bị sư phụ của Thái Ngưng là Đường Lộ Di cảnh báo, phải đợi Thái Ngưng tiến vào Tiên Thiên mới được đụng đến cô.
Việc này chính hắn đã quên mất, không ngờ Thái Ngưng vẫn luôn luôn nhớ.
Thái Ngưng chú ý tới Dương Thần đang ngơ ra, dần dần hiểu ra, chính mình đã suy nghĩ nhiều rồi!
Trong lúc nhất thời, Thái Ngưng vô cùng ngại ngùng, cô trong việc này vốn chỉ giống như nai con, thường ngày lạnh lùng, nhã nhặn, nhưng thật ra lại giống như một nữ sinh nhỏ mới có mối tình đầu vậy.
Dương Thần cười, từ phía sau ôm lấy eo Thái Ngưng, ghé sát vào tai cô thì thầm:
- Xấu hổ cái gì, cũng không phải là người ngoài.
- Em… em không có ý gì khác…
Thái Ngưng bất lực thanh minh…
- Anh biết mà.
Dương Thần nói theo cô:
- Hôm nay anh chủ yếu là đưa đan dược tới, còn cái chuyện quan trọng kia… Đợi sau này chuẩn bị kỹ tâm lý đã, anh thấy em căng thẳng sắp khóc rồi kìa.
- Không có!
Thái Ngưng thấy hơi mất mặt, quay đầu lại, đỏ mặt nói:
- Em không khóc mà.
Nhìn dáng vẻ chăm chú của cô gái, Dương Thần bỗng nghĩ Thái Ngưng cũng có mặt dễ thương.
Không nhịn được, Dương Thần cười ha ha lên.
Thái Ngưng càng ngượng ngùng nói:
- Anh… anh không được cười! Không cho phép anh cười!
Đang đúng lúc Thái Ngưng lo lắng, Dương Thần bỗng nhiên xoay người cô lại, giữ nhẹ khuôn mặt yêu kiều kia, cúi đầu hôn mạnh lên hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273197/chuong-1045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.