Giọng nói của Dương Thần vừa đủ nghe, từng chữ đều rõ ràng, từng chữ đều nghe thật cảm động.
Lâm Nhược Khê nghe Dương Thần giới thiệu mình với Thập Thất cũng tự nhiên gật đầu với bia mộ.
Dương Thần quay đầu lại, tiếp tục nhìn bia mộ, tự cười mình nói:
- Em không được cười anh đâu, xem ra anh và cô ấy đã cùng nhau đi được đến ngày hôm nay ngay từ đầu đều là có em phù trợ.
... Người con gái ngốc nghếch này nói muốn nhảy lầu tử tự để bắt ép anh phải kết hôn cô ấy, em cũng không phải không biết anh là người thuộc số ít những kẻ trên thế gian này thấy chết mà không cứu.
... Nếu như không phải vì ánh mắt và khí chất của người con gái này quá giống em thì khi đó anh đã quay đầu bỏ đi, mặc kệ cô ấy có chết hay không.
... Anh và cô ấy đã trải qua bao nhiêu những ngã rẽ cuộc đời, ai cũng đã mắc phải không ít sai lầm, cũng trải qua những lúc vui vẻ và cả sự khổ đau...
... Có đôi khi anh cũng đã từng nghĩ, có phải là em đang cố tình trêu đùa anh hay không, bản thân đã trốn tránh trách nhiệm, đã bỏ đi trước, lại còn đưa một người con gái rất giống em đến bên cạnh anh, chẳng khác nào trêu đùa một đứa trẻ.
... Nhưng sau này anh mới phát hiện ra rằng, Lâm Nhược Khê không phải là em, từ lâu anh đã xem cô ấy hoàn toàn độc lập, cô ấy là vợ của anh...
... Để làm rõ chuyện này, anh và cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273115/chuong-963.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.