Ánh mắt của không ít người đều nhìn qua, ít nhiều mang theo sự kinh ngạc.
- Hồng Yến, cô bình tĩnh một chút, rốt cuộc là chuyện gì.
Khuôn mặt vừa mới còn thoải mái vui cười của Lâm Nhược Khê che kín sương lạnh.
Triệu Hồng Yến cắn cắn đôi môi đỏ, run rẩy, tiến đến bên tai Lâm Nhược Khê, nức nở mang theo giọng khóc nói:
- Lộ Dao… Lộ Dao cô ấy… cô ấy chết rồi!
Vẻ mặt Lâm Nhược Khê lâp tức rơi vào trạng thái ngưng trệ, chậm rãi, đôi mắt đẹp mở to, tràn đầy sự khó có thể tin được.
- Sao có thể được… Chết… Chết rồi?
Dương Thần đương nhiên cũng nghe rõ ràng, sau khi ánh mắt hiện lên sự suy tư, giơ tay nắm lấy đôi vai đang run rẩy của vợ, nói với Triệu Hồng Yến:
- Cụ thể tình hình như thế nào?
Mắt Triệu Hồng Yến ngấn nước, lắc đầu.
- Em… Em không biết, em vào liền nhìn thấy, cô ấy toàn là máu…
Đang lúc này, từ chỗ cửa sau, truyền đến mấy tiếng kêu thất thanh của phụ nữ.
Mấy cô nữ phục vụ đẩy cửa chạy vào hội trường, điên cuồng hô to:
- Chết người rồi! Lộ Dao chết rồi! Lộ Dao chết rồi!!
Lần này, toàn bộ bữa tiệc đều loạn cào cào, sau khi tất cả mọi người kinh ngạc, dần dần đều thất kinh đứng lên.
Cả đại sảnh nhốn nháo, đều dùng ánh mắt trưng cầu nhìn về phía Lâm Nhược Khê.
Lúc mọi người phát hiện biểu cảm Lâm Nhược Khê và Triệu Hồng Yến không tự nhiên, lập tức ý thức được đó là thật, thực sự chết người rồi!
Càng là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273025/chuong-873.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.