Lý Độn kinh ngạc há hốc miệng:
-Không phải chứ, luật không gian của những vị thần phương Tây đó biến hóa thế này!? Anh cũng có thể làm như thế ư? Rốt cuộc, y đã khiến vị thần nào bán mạng giúp y?
Dương Thần lắc đầu.
- Cách làm của loại phép tắc không gian tinh vi này còn khó hơn cả việc phá hủy phạm vi không gian rộng lớn. E rằng cũng không phải một người có thể làm được, một mình tôi cũng không được. Tôi trước đây đã từng giao đấu với thần linh do hắn nhân bản ra, nếu thuộc hạ của y đều ở mức đó, tôi ước đoán ít nhất y cũng phải có đến không ít hơn bốn vị thần linh giúp đỡ, năng lực phi thường mới có thể dịch chuyển phòng thí nghiệm mà không phá hủy đến ngọn núi này.
¬- Bốn vị thần linh!?
Lý Độn ngây ra.
Dương Thần thở dài một tiếng:
- Hoặc nhiều hơn thế...
Lý Độn cảm thấy hơi ngột ngạt:
- Chẳng nhẽ bọn họ đều có thể xác giống anh như đúc?
Dương Thần bực bội, liếc mắt nhìn Lý Độn:
- Anh tưởng rằng, cái cảm giác tôi đập nát chính mình hay lắm sao?
- Đập nát? Nghĩa là sao cơ chứ?
- Không muốn giải thích.
Dương Thần có chút bực bội, trầm ngâm một lát, nói:
- Bọn người của Nghiêm gia ở đâu? Nhất là tên Thanh Thiên gia chủ đó?
Lý Độn lấy làm lạ:
- Dương Thần không phải là anh tìm không thấy Nghiêm Bất Vấn, liền đi giết ông nội hắn cho hả giận chứ?
- Nếu như hắn không ra ngoài, tôi sẽ giết cả nhà hắn!
Dương Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1272982/chuong-830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.