- Vậy thì sao nào?
Trần Dung thét lớn:
- Mi có bản lĩnh ra tay với ta không? Chỉ cấn mi tiến lại gần thêm ta sẽ bắn chết người con gái mà mi yêu thương! Một mạng đổi một mạng, ta chết cũng không uổng!
Tất cả mọi người đều lùi lại một khoảng nhất định, chỉ sợ lúc này tâm trạng Trần Dung không ổn định sẽ tùy tiện nổ súng.
Trong lúc đó, Sắc Vi vốn im lặng bỗng lên tiếng, cô khẽ hỏi:
- Có thể cho chị biết… lí do vì sao em hao tâm tốn sức đến thế để giết chị không…
- Ha ha!
Trần Dung cười châm biếm:
- Lí do ư? Có cần phải nói ra đây không? Nếu như cả đời tôi phải làm con chó giữ nhà dưới trướng chị thì tôi không cam tâm! Dựa vào cái gì mà tôi phải tốn nhiều sức lực như thế quản lý Hồng Kinh hội trong khi thủ lĩnh lại là chị? Là bởi vì chị lập ra nó, là bởi vì chị thống nhất Trung Hải. Ha ha! Người khác không biết, lẽ nào tôi còn không biết ư, nếu như không vì Dương Thần giúp đỡ chị, thì ngay cả đến Tây Minh hội chị cũng không đánh nổi. Nói cái gì mà khả năng tiếp thu của tôi tốt, rõ ràng là tôi giỏi hơn chị, nên tôi muốn chị phải chết dưới tay tôi.
... Chị chỉ là một con đàn bà dựa dẫm vào vị thế của đàn ông, nhưng bản thân lại luôn cho rằng mình là một kẻ giỏi giang! Người dùng thực lực của chính mình, dẫn dắt hội Hồng Kinh trở thành bá chủ Trung Hải để tất cả được tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1272972/chuong-820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.