- Mẹ…
Mạc Thiện Ny thấy Mã Quế Phương bước ra, sắc mặt lộ vẻ thấp thỏm, nhưng đôi tay lại ôm chặt lấy cánh tay của Dương Thần, cắn môi, trong ánh mắt tràn đầy sự kiên quyết và bướng bỉnh.
Dương Thần đưa tay vỗ vào tay của người phụ nữ, mỉm cười trấn an cô, quay lại nói:
- Thưa bác, cháu biết trong tương lai hoặc là có nhiều lúc, sẽ đem lại không ít chuyện phiền não, nhưng mà cháu hy vọng bác có thể tin cháu, cháu sẽ có cách, làm cho ngày tháng sau này của Mạc Thiện Ny luôn sống trong hạnh phúc.
- Cách gì? À, Tổng giám đốc Lâm cũng đã nổi giận lái xe bỏ đi mất rồi, vậy mà cậu còn gọi là cách ư?
Mã Quế Phương mỉm cười nói:
- Hai người tưởng tôi không nghĩ cho hai người sao? Tôi là người từng trải, những cực khổ mà bản thân đã nếm trải qua thì bản thân sẽ biết rất rõ, hai người bây giờ càng không thể chia tay, sau này đến lúc không thể nào kiên trì tiếp nữa thì sẽ càng đau khổ hơn, không chỉ là bản thân của hai người, mà còn những người bên cạnh, chẳng lẽ các người không biết suy nghĩ cho tương lai sao?
- Mẹ.
Mạc Thiện Ny bỗng dưng nói lớn tiếng, nước mắt chảy ròng ròng nhìn mẹ.
- Nếu… bây giờ mẹ bắt con phải chia tay, con… sẽ không có “sau này” nữa.
Thời gian dường như đã ngưng đọng lại ở giờ phút này.
Trong ánh mắt của Mã Quế Phương tràn đầy kinh ngạc, ngơ ngác nói không nên lời.
Trong lòng của Dương Thần cũng giận mình, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1272929/chuong-777.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.