Khi về đến nhà thì trời đã hửng sáng, Dương Thần không ngờ lại bận rộn suốt một ngày một đêm.
Nghĩ cũng buồn cười, một tên chơi bời cả ngày như mình nhàn rỗi không làm việc – hay nói đúng hơn là không nghề nghiệp lẽ ra phải rất nhàn tản, nhàm chán cả ngày ngồi chơi game mới phải, nhưng không hiểu vì sao lại thường có không ngớt những vấn đề xảy ra khiến hắn không thể nào sống yên ổn được.
Xuống xe, Dương Thần bước từng bước vào nhà.
Về lý thuyết mà nói, với tố chất và sự tu luyện của bản thân thì lẽ ra phải không biết mệt là thế nào mới phải, nhưng Dương Thần cảm nhận rõ ràng rằng sau khi giải quyết xong một loạt những sự việc thì trong lòng dường như đang chìm trong mưa gió bão táp, bước trên con đường lầy lội suốt một đêm không biết thế nào mới nói hết sự mệt mỏi.
Chuyện của Mạc Thiện Ny còn chưa giải quyết xong thì lại xảy ra chuyện với Lưu Minh Ngọc, rồi lại chuyện của Lý Minh và Ngô Nguyệt, giải quyết phiền toái với La Thúy San... Còn cả chuyện chia tay không lấy gì làm vui vẻ với Lâm Nhược Khê trong sân hôm qua nữa...
Dương Thần rất đau đầu, thậm chí hắn buồn bực suy nghĩ xem có nên cho mình được nghỉ một kỳ nghỉ dài để tâm trạng thanh thản không.
Trong màn sương mỏng của buổi sớm, bóng dáng bước đi này cũng để lại một vệt màu mờ mờ trên sân.
Đẩy cửa bước vào phòng khách, Dương Thần vốn định sẽ lên luôn trên lầu, tắm trước rồi mới xuống ăn sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1272875/chuong-723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.