Đợi người trợ lý kia đi ra ngoài đóng cửa rồi, Lâm Nhược Khê chắc chắn bên ngoài không có ai mới cẩn thận lôi hộp gạo viên ra, lấy ra một viên ngậm trong miệng, tay mở túi tài liệu.
Túi tài liệu như vậy cũng không phải lần đầu nhận được, công ty lớn rồi thì vấn đề gì cũng có, các loại người muốn nói chuyện ngầm gì đó đều gửi đến những tài liệu kiểu như vậy để thuyết phục cô.
Lâm Nhược Khê chỉ coi đây là trò nhàm chán để thay đổi tâm trạng, lấy ra một tập tài liệu dầy trong đó.
Nhìn kỹ, Lâm Nhược Khê nhíu mi, đây là hồ sơ về một người, thường thường là nói về quá trình từng trải qua của một con người từ nhỏ đến lớn.
Lâm Nhược Khê lật giở trang đầu tiên, lúc nhìn thấy tấm ảnh cũ ở trang đầu tiên nét mặt lộ vẻ ngạc nhiên khó che giấu, ánh mắt dán chặt vào bức ảnh đôi nam nữ ở trong hình không thể rời mắt khỏi.
Không cẩn thận, viên nếp đang ngậm trong miệng rơi xuống trang giấy, lúc này Lâm Nhược Khê mới hoàn hồn.
Một tay Lâm Nhược Khê vô thức đặt lên ngực như giữ cho trái tim đang tăng tốc, sắc môi nhợt nhạt, gương mặt như không có một tia máu nào, toàn thân thả lỏng, không cảm giác gì.
Bàn tay phải run rẩy như vừa phải dùng sức lực lớn lật giờ trang tiếp theo của tập tài liệu.
Trong phòng làm việc rộng lớn của Chủ tịch, Lâm Nhược khê cô độc ngồi trên ghế sopha mềm nhũn như một bóng ma.
Trong phòng khách biệt thự Hải Tân, bầu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1272859/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.