Dương Thần nhíu mày, sao tự nhiên lại vui vẻ thế, chẳng lẽ là điện thoại của Tuệ Lâm? Không trùng hợp thế chứ?
Chỉ nghe thấy Lâm Nhược Khê giọng dịu dàng hỏi người trong điện thoại:
- Chris, anh đến Trung Hải rồi à?
Chris? Dương Thần sửng sốt, không phải Tuệ Lâm? Là người nước ngoài sao? Là đàn ông?
Là người đàn ông như thế nào lại khiến Lâm Nhược Khê tiếp điện thoại vui sướng như vậy?
- Ồ… anh vẫn như trước, thích ăn ngon, cùng lắm nếu tới Nhật Bản rồi, ngày mai chắc có thể đến Trung Hải, em đi sân bay đón anh, lúc nào anh đến?
Lâm Nhược Khê mong chờ hỏi.
Tròng mắt Dương Thần suýt rớt xuống, đối với người chồng này thì không thèm phản ứng, đối với người đàn ông ngoại quốc kia lại quan tâm thế sao?
- Sớm vậy sao?
Lâm Nhược Khê tiếp tục nói chuyện:
- Ừm, cũng tốt, em lái xe đến đón anh, sáng mai gặp.
Lâm Nhược Khê nói xong, tắt điện thoại, lộ ra vẻ hơi hoài niệm, tựa hồ hồi ức lại chuyện cũ gì, sau đó mới cất điện thoại, tiếp tục tước quả đậu.
- À… Nhược Khê, là ai vậy, người cần em sáng sớm đến đón?
Dương Thần không nhịn được hỏi.
Lâm Nhược Khê không trả lời, tiếp tục làm việc.
Dương Thần trong lòng khó chịu, giống như có đá đè nặng, nhưng cũng không dám hỏi thêm, sợ làm Nhược Khê giận.
Lại nhìn sang Quách Tuyết Hoa và vú Vương, hiển nhiên cả hai đều không rõ ràng, không biết là ai.
Quay lại phòng khách, Dương Thần đi qua đi lại, nghĩ mãi, lông mày đã nheo lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1272831/chuong-679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.