- Biết vì sao chị lại đánh em không?
Sắc Vi lạnh lùng hỏi.
Trần Dung cắn môi, cố để không rơi nước mắt:
- Em... em không nên cầu xin cho Lôi Chấn, vì anh ta bị trừng phạt như thế là đúng.
- Xin cho anh ta như thế là thích đáng, anh ta là lão làng của Hội, kiểu gì cũng sẽ có người cầu xin cho anh ta.
Sắc Vi nói.
Trần Dung ngạc nhiên, đương nhiên cô không biết còn có nguyên nhân nào khác.
Sắc Vi chậm rãi nói:
- Người phụ trách Hội Thanh Long ở Trung Hải Cao Việt, làm những chuyện đó, em đừng nói với chị là không biết.
Trong mắt Trần Dung thoáng hiện lên sự kinh ngạc, cô lập tức hiểu ra việc mà Sắc Vi nói tới.
- Chị Sắc Vi, nghe em giải thích đã, sự việc không như chị nghĩ đâu.
- Giải thích?
Sắc Vi cười nhạt:
- Nhiệm vụ chị bảo để em hợp tác với Hội Thanh Long không phải là bảo em giúp kẻ xấu làm điều ác, không phải là bảo em quyết định hết tất cả mọi việc, sở dĩ Hội Hồng Kinh của ta có thể thống lĩnh toàn vùng Trung Hải không phải là vì chúng ta không có điểm yếu nào mà là vì những việc mà chúng ta làm quan trọng là không động chạm gì tới chính quyền.
Vừa mới để cho em có chút quyền lực, em liền vượt luôn quyền của chị, còn nữa, dù cho em có giải thích thế nào thì tại sao em không báo cáo lại sự việc với chị?
Khuôn mặt Trần Dung trắng bệch, cô sợ hãi nói:
- Em... Là em nghĩ Cao Việt dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1272757/chuong-605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.