Hai người nói nói cười cười, vô tình liền đi tới một nhà hàng món cay Tứ Xuyên. Nhìn thấy tấm biển vẫn phát đạt, màu của lửa hiện lên rõ ràng, hẳn là mới mở nên vẫn chưa có nhiều người đến.
Bởi vì thời gian vẫn được coi là chưa khuya lắm, trong tiệm cơm mười mấy bàn ăn. Ba, bốn bàn đã có người ngồi. Đã lâu chưa thấy Dì Hương mập mạp béo phì như trước, đang ở quầy bận việc.
Dương Thần và Mạc Thiện Ny đang vào cửa, Dì Hương còn tưởng là khách, ngẩng đầu phát hiện ra hai người, mắt lập tức sáng ngời, híp mắt nói:
- Ny Tử, đã lâu không đưa người yêu đến, là tiểu Dương, tôi có nhớ lầm không?
- Nhớ không lầm, xem ra Dì Hương kinh doanh không tồi, đổi cửa hàng rồi.
Dương Thần cười nói.
Dì Hương nghe xong vui tươi hớn hở:
- Buôn bán nhỏ, cũng chỉ đủ sống qua ngày, cậu đến thăm mẹ vợ sao? Quế Phương vừa mới vào bếp, đợi lát ra liền.
Đang nói chuyện, Mã Quế Phương đep tạp dề liền bưng một bát lớn từ bếp đi ra.
So với khi nhìn thấy ở làng Côn Sơn, Mã Quế Phương không có gì thay đổi, chỉ có điều ăn mặc giống người thành phố một chút. Nét mặt thùy mị nết na, mặc dù có chút nếp nhăn, nhưng rất có ý tứ của người đẹp, nhìn thấy bà và Mạc Thiện Ny có đôi phần giống nhau.
- Mẹ, Dương Thần đã về.
Mạc Thiện Ny cao hứng gọi.
Mã Quế Phương nhìn thấy Dương Thần, cũng vui vẻ. Đến Trung Hải mấy ngày nay, mỗi ngày nữ nhân có thể thấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1272724/chuong-572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.