Đương sự bấy giờ là Dương Thần cũng không biết rằng chính là cái vật nhỏ trên tay mình lại thu hút sự chú ý của một người không hề liên quan, hắn cũng không hề biết rằng một chuỗi những rắc rối đang chờ đợi mình.
Ngồi trên xe Lâm Nhược Khê lúc lái về đến nhà cũng đã là đêm khuya, đêm mùa xuân hơi lạnh, ngôi nhà với kiến trúc Châu Âu kiểu cổ đã không còn nhìn thấy ánh đèn, vú Vương cùng Quách Tuyết Hoa, Trinh Tú đều đã ngủ.
Xuống xe, đôi vợ chồng bước vào nhà, Lâm Nhược Khê lấy ra chìa khóa mở cửa.
Vào phòng, Dương Thần bật đèn hành lang, vách tường trước bị sập do lính Myanmar đánh thuê vào phá hoại, nay đã kiếm người đến sửa lại, trong phòng phảng phất mùi sơn. Hai người mệt mỏi trở về nhà đều cảm thấy mùi vị này rất yên tĩnh.
Lên lầu trước, bỗng nhiên bước chân Lâm Nhược Khê dừng lại, quay đầu ngoái nhìn Dương Thần.
Dương Thần cũng đang nhìn cô, bắt gặp Lâm Nhược Khê quay đầu lại thì khẽ cười.
- Có phải cảm thấy rất thoải mái không?
Dương Thần hỏi.
- Cái gì?
Lâm Nhược Khê lên tiếng.
- Sáng sớm cùng đi làm, buổi tối cùng tham gia hoạt động, rồi cùng đi xe về nhà, em mở cửa, anh bật đèn, cùng đi lên lầu nghỉ ngơi.
Dương Thần càng nói, nụ cười trên mặt càng rõ nét. Ánh mắt có chút cảm thán.
- Ngoài việc không ngủ cùng nhau ra thì chúng ta đúng là một cặp vợ chồng điển hình.
Gương mặt xinh đẹp của Nhược Khê ửng đỏ, cô khẽ nói “nhạt nhẽo” sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1272617/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.