Bên kia đầu dây điện thoại, An Tâm đáng thương rõ ràng đã đứng trước bờ vực
suy sụp, cũng không biết Lâm Nhược Khê đã phán tán điều gì để làm cho người ta phải sợ
hãi, khiến cho An Tâm trước giờ là người gan dạ cũng sợ đến nổi thế này.
Dương Thần đau đầu vuốt trán:
- Nói cụ thể xem ở chỗ nào của trung tâm công viên, anh sẽ qua đó tìm bọn em.
Dương Thần cảm thấy, chỉ có mình qua đó, như lần trước kéo Lâm Nhược Khê về,
người phụ nữ bướng bỉnh đó mới chịu thôi.
An Tâm như được giải thoát, nói ra chỗ của mình, cuối cùng còn nói thêm 1 câu:
- Ông xã… sau này em có thể sinh cho baby cho anh hay không, thì phải coi hôm
nay anh có thể cứu em thoát khỏi móng vuốt của chị Lâm không…
Lời này vừa nói ra, Dương Thần xém chút té xỉu trên giường.
Tuy là Dương Thần cố gắng nhanh nhất có thể, nhưng lúc đến công viên trung
tâm Trung Hải, cũng vẫn mất hơn nửa tiếng.
Vào buổi sáng, người đi tập thể dục chạy bộ tương đối nhiều, nhưng lúc này gần
đến giờ cơm trưa, thì lại chỉ còn loe hoe vài người, Dương Thần tìm đến chỗ mà An Tâm
nói, nhanh chóng tìm thấy khu trò chơi bên cạnh 1 cái hồ nhân tạo.
Liếc mắt nhìn sang, 2 bóng hình xinh đẹp quen thuộc ở gần đó vài mét.
Hôm nay, Lâm Nhược Khê mặc chiếc áo sơ-mi màu trắng, ở ngoài mặc chiếc áo
khoác model Hàn Quốc màu đậu xanh, ở dưới thì mặc chiếc quần jean bó sát người, tạo
nên 1 đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1272607/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.