Bất luận là nhận nhau, hay là không kéo dài duyên phận mẹ con này nữa cũng được, Dương Thần cảm thấy lời của Lâm Nhược Khê không sai, nếu mình không đi gặp mặt, thì có lẽ cả đời này sẽ không thể gặp lại được người phụ nữ đó nữa.
Dương Thần không thể phủ nhận rằng trong lòng mình đang đấu tranh, một khi đã như vậy, hắn nên thản nhiên mà đi làm chuyện hắn nên làm, mà không cần phải ra vẻ ác nghiệt, có thể tự nhiên làm mọi chuyện mà không cần để ý đến người của Dương gia.
Nhưng nghe Dương Công Minh nói, Quách Tuyết Hoa đã bị Dương Phá Quân cấm túc, vẫn là ở chỗ của Dương Phá Quân ở trụ sở của quân khu Trung Hải.
Lâu rồi không nghĩ đến việc tại sao Dương Phá Quân lại muốn ngăn cản không cho Quách Tuyết Hoa đến gặp mình, nói đến nơi này, thứ nhất chắc Dương Thần không quen, thứ hai vốn dĩ là không thể vào được, quân khu là nơi ở của Tổng tư lệnh, tất nhiên là trạm kiểm soát quốc phòng mạnh nhất.
Vì vậy trước lúc đi, Dương Thần để người của đội Hải Ưng giúp mình tra địa chỉ quân khu của Dương Phá Quân, sau đó phát qua vệ tinh đến hệ thống hướng dẫn trong xe của mình.
Lái xe được gần một tiếng đồng hồ, Dương Thần mới đến được điểm đánh dấu trên bản đồ.
Đây là một mảnh đất nằm tương đối sát vùng ngoại thành đồi núi nằm ở phía tây nam của Trung Hải, phóng tầm mắt nhìn ra, ngoại trừ lác đác vài tháp thông tin liên lạc, thì tuyệt đối chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1272524/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.