Gần đến lúc ăn trưa, Dương Thần đúng giờ về đến nhà, trên mặt đã không còn vẻ nghiêm trọng, dường như rất thoải mái, nghiễm nhiên đã điều chỉnh lại cảm xúc của hắn.
Nhìn thấy Viên Dã và Ðýờng Đường còn ngồi ở bàn ăn, Dương Thần nhìn cặp tình nhân trẻ cười khẩy.
- Bảo các người ở lại ăn cơm là ở lại thật à, chỉ là khách sáo với các ngươi mà các nguơi tưởng thật sao?
Đường Đường càm giác Dương Thần lại khôi phục dáng vẻ tản mạn thường ngày.
- Nghe chị dâu nói thì đây là nhà chị ấy có phải nhà chú đâu, chính chú mới là ăn cơm nhão đấy.
Dương Thần toát cả mồ hôi lạnh, nhìn Lâm Nhược Khê đang dọn thức ăn từ bếp lên một cách uất ức.
- Bà xã à, em không thể việc gì cũng nói ra, ở nhà này tôi chẳng có quyền gì cả sao.
Lâm Nhược Khê nhìn thấy Dương Thần bình an trở về, lại còn pha trò, lòng như trút được gánh nặng, nên chẳng để ý đến hắn, quay người trở về bếp tiếp tục dọn thức ăn.
- Đấy chú xem, chị dâu đâu có thèm để ý đến chú đâu.
Đường Đường lè lưỡi nói với Dương Thần.
Dương Thần lại thêm một trận đau khổ, quyền lợi làm chồng của hắn “cao” quá đi.
Mọi người ngồi xuống ăn cơm, không khí đã hòa hợp hơn, vú Vương dường như vui vẻ hơn mọi lần, đặc biệt khi nghe Viên Dã và Đường Đường gọi Lâm Nhược Khê là chị dâu, hai mắt của vú Vương tít cả lại như trăng lưỡi liềm.
- Đại ca, em có một thỉnh cầu.
Viên Dã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1272507/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.