Tại trung tâm thị trấn Dư Bình, sau khi hỏi thăm mấy người đi đường, Dương Thần
lái xe tới trước cổng khách sạn Dư Bình.
Nói là khách sạn lớn, kỳ thực chỉ là một nhà hàng ba tầng tại một góc đường.
Ngoài cổng treo hai đèn lồng lớn màu đỏ, chiếc thảm đỏ đã bám đầy bụi bẩn. Vì đối diện
là một khu chợ nông sản nên trong không khí còn vương lẫn mùi hôi tanh của ruột cá.
Lâm Nhược Khê vừa xuống xe liền cảm thấy có chút buồn nôn, hơi nhíu đôi lông
mày nhưng cũng không nói gì, cùng Dương Thần đi vào bên trong .
Ngay ngoài đại sảnh, giám đốc công xưởng Ngô Lương Trụ mặc nguyên một bộ
tây phục màu xám đã đứng chờ sẵn, cũng như mọi người ở đây khi nhìn thấy Lâm Nhược
Khê ánh mắt đều lộ vẻ sững sờ rồi mới nở một nụ cười ngượng nghịu.
- Lâm tổng, hoan nghênh đã ghé thăm, đáng tiếc là chỗ chúng tôi đây quá nhỏ
không lấy gì để tiếp đãi, chỉ có thể mời Lâm tổng bữa cơm này mong cô lượng thứ, mau
mời Lâm tổng vào.
Ngô Lương Trụ thấy Dương Thần đi cùng phía sau Lâm Nhược Khê nghĩ là trợ lý
của cô nên cũng không lưu tâm gì lắm, chỉ nhìn Dương Thần rồi mỉm cười chào.
Trong đầu Nhược Khê cứ nghĩ về cảnh tượng ngoài cổng kia mà trong lòng khó
chịu, nhìn tên Ngô Lương Trụ thế nào cũng không thuận mắt, trên đường đi không hề nói
một câu nào. Theo hai người vào một phòng lớn nhất trên tầng hai, bên trong bốn người
đàn ông ăn mặc chỉnh tề đã ngồi đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1272498/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.