Sau phút chốc, Dương Thần đi tới nơi Chanel chọn mà hắn cho là địa điểm an toàn nhất.
Đây là một nhà hàng tây xoay tròn nằm ở vị trí trung tâm thị xã Trung Hải, ở tầng trên cùng của tòa nhà này có thể nhìn thấy được hơn phân nửa khu nội thành Trung Hải.
Dương Thần không thể không phục người này thật gan lỳ, bởi vì chỗ như thế này, nếu bị phát hiện, căn bản không có khả năng chạy trốn được, cảnh sát trực tiếp phong tỏa xung quanh tòa nhà này, thì có chạy đằng trời.
Đương nhiên, nếu gã tính đến chiêu cho nổ tòa nhà, dùng con tin che chắn cũng là sự lựa chọn không tồi.
Sau khi đi vào trong nhà hàng, Dương Thần liền nhìn cái bóng uyển chuyển ngồi cạnh cửa sổ, đang nhìn ra ngoài cảnh vật của đô thị, tuy rằng diễn tả như vậy hơi quái đản, nhưng Dương Thần không thể không nói, một mặt Chanel của Chu Đông Thành so với mặt nam tính của hắn càng dễ nhìn hơn.
Cả người Chanel là bộ váy bắc Ireland màu đỏ đen, đội mũ vẻ thùy mị và có gắn long vũ, mang bên mình một bóp nhỏ cổ điển model mới, đầu tóc giả cũng là màu hổ phách của cô gái Ireland, tóc quăn, màu da trắng nõn, mắt sáng mi cong ăn mặc như thế này cho dù ai cũng không nhận ra anh ta lại là đàn ông.
Thậm chí, rất nhiều đàn ông trong nhà hàng đã hướng về anh ta với ánh mắt nóng hừng hực.
Sau khi Dương Thần ngồi xuống, Chanel hướng về hắn cười quyến rũ.
Ngài muốn dùng gì?
Người nữ phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1272382/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.