Đời người luôn luôn có nhiều sự thay đổi, khi điều tốt đẹp vừa đến, thì ngay lập tức lại bị lấy đi mà không hề thương tiếc, quay về như lúc ban đầu, thậm trí so với trước còn không chịu được, điều đó không phải người bình thường nào cũng có thể chịu đựng được, huống chi, lần này không thể chịu đựng được, đó là đi ngược lại với chính bản thân mình, thậm chí bỏ mạng.
Sắc Vi cảm nhận được sự lạnh lẽo từ bốn bức tường, theo lý thuyết 3 tháng này sẽ không mở điều hòa, nhưng cô lại cảm nhận được cái lạnh thấu xương.
Lần đầu tiên, Sắc Vi thừa nhận mình có vài phần khâm phục… Người kia, thật không đơn giản.
Tư Đồ Minh Trạch cũng không nóng nảy, cười nửa miệng nhìn cô, kiên nhẫn đợi đáp án, xung quanh là vài lão Tây Minh và hộ vệ dưới tay, nên không lo lắng, cười một cách nham hiểm, trong vòng khoảng 3,4m đứng bao vây quanh Sắc Vi.
Chỉ cần Tư Đồ Minh Trạch ra lệnh một tiếng, tất cả mọi người sẽ giơ khẩu súng trong tay lên, bắn bốn người kia thành tổ ong vò vẽ.
Sắc Vi nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, lúc này, chỉ có người đàn ông này vẫn cười mà không đếm xỉa tới ai, dường như tất cả những thứ trước mặt đều không liên quan tới hắn, hắn chỉ là một người xem, trong điện ảnh sự xuất hiện của người qua đường là rất bình thường.
- Dường như tôi đã thất bại rồi.
Sắc Vi cười đau khổ, cô biết Dương Thần rất lợi hại, nhưng trong tình huống trước mắt thì đó không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1272275/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.