Dương Thần mỉm cười, thực sự nhịn không được lại cười.
Thật không ngờ tối hôm qua có người cầm súng dí vào mình, hôm nay lại lại có người cầm súng đối phó với chính mình.
Ở cái đất Hoa Hạ quản chế chặt chẽ súng ống này, so với buổi ban đầu ở nước ngoài thì súng ống đầy rẫy.
- Giám đốc Quách, chẳng lẽ ông không biết người Mỹ dùng khẩu súng này để săn bắn sao, cớ sao lại chĩa vào tôi? Tôi đâu phải hươu nhung, càng không phải gấu đen.
Quách Tử Hằng nghĩ rằng Dương Thần sợ hãi, cười mỉa đáp:
- Trong mắt tôi bây giờ, cậu giống như là con thỏ tôi săn được, cậu đừng tưởng trong bán kính bốn năm mét với súng trường tôi không thể bắn trúng cậu.
Dương Thần nhếch mép cười, không chút do dự bước tới một bước
- Ông đoán xem?
- Đừng có nhúc nhích!Cậu mà còn bước thêm một bước là tôi nổ súng đấy!!
Cằm và mặt của Quách Tử Hằng đổ cả mồ hôi lạnh, lớn giọng rít bảo.
Dương Thần chẳng thèm để ý, tiếp tục tiến thêm một bước về phía trước.
- Tôi sẽ đứng ở đây, súng ở trong tay ông, cò trên súng, tôi ở ngay trước mặt ông đây, nên làm gì và có thể làm gì đều do ông quyết định.
Dương Thần chẳng chút hoảng loạn chậm rãi hút hết điếu thuốc rồi vứt xuống sàn, giẫm tắt rồi tiếp tục bước tới trước.
Mỗi bước đi đều khiến tim của tất cả mọi người có mặt ở đó một lần run lên, như thể là có sấm sét bùng nổ trong lòng họ. Mỗi khi Dương Thần bước một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1272200/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.