Chương trước
Chương sau
Ngay khi Vũ gia biết tin Lạc Vô Song đã từ bỏ Lạc gia thì Vũ Thư Kiếm liền muốn đưa cô nhập tịch vào Vũ gia, nhưng Lạc Vô Song đã từ chối, tuy cô biết rằng ông ấy rất thương mình, nhưng ba chữ “Lạc Vô Song” này là do ông bà nội quá cố đặt cho cô… Dù rằng hiện tại cô và Lạc gia không còn quan hệ nhưng ba chữ này cô sẽ không đổi.

Hơn nữa, bây giờ cô cũng đã là người của Tiêu gia rồi, mang họ gì cũng không quan trọng nữa.

[…]

Và rồi thì ngày cử hành hôn lễ của Tiêu Uẩn và Lạc Vô Song cũng đã đến, tuy rằng họ không phải lần đầu tổ chức nhưng lần này khác biệt hơn so với lần trước.

Lạc Vô Song thì khoác tay Lão tướng Quân đi đến chỗ của anh, còn anh thì lịch lãm đứng chờ cô dâu của mình, hôm nay cô dâu của thật sự quá xinh đẹp, xinh đẹp đến mức khiến anh phải choáng ngợp.

Lúc Quân Mộ Phàm giao lại Lạc Vô Song cho anh thì ông ấy còn nói:

- Ta giao Vô Song lại cho con, sau này phải yêu thương Vô Song nhà chúng ta nhiều hơn, không được để con bé chịu ấm ức, hơn nữa cũng không được bỏ rơi Vô Song của chúng ta… Nếu như ta biết cậu dám có ý muốn bỏ rơi con bé thì lão đây sẽ dùng hết số ngựa ở nông trường đem cậu đi ngũ mã phanh thây!

Tiêu Uẩn cũng nhẹ nhàng nắm lấy tay của cô rồi sau nhìn về phía của Lão tướng, nói:

- Con xin hứa, cả đời này con chỉ có mỗi cô ấy mà thôi.

Khi đã trao cô dâu xong thì Lão tướng cũng đứng sang một bên, khi này người chủ hôn chính là Kình Phát, ông ấy nhìn Lạc Vô Song rồi lại nhìn Tiêu Uẩn, nói:

- Hai đứa tự nguyện kết hôn hay có ép buộc?

- Tự nguyện ạ.

Cả hai cùng nhau đồng thanh trả lời, khi này thì họ chỉ nhìn nhau rồi bật cười. Đến việc quan trọng nhất của buổi lễ, chính là trao nhẫn cưới cho nhau, thay vì có hai thư đồng nhỏ đi đến, hay phù dâu phù rể đưa nhẫn thì hôn lễ của Lạc Vô Song và Tiêu Uẩn lại đặc biệt khi có người giao nhẫn là hai con mèo xinh đẹp.



Cả Đậu Đậu và Cam Cam đang mang nhẫn trên lưng rồi chạy đến chỗ của hai người họ. À chưa nói nhỉ? Con mèo mà Vũ Hàn tặng cho Đậu Đậu làm vợ đã được Lạc Vô Song đặt tên là Cam Cam, vì cô nhóc này rất thích ăn cam đó nha.

Hai bé mèo con chạy nhảy lon ton lên sân khấu lớn cũng thu hút không ít người, lúc này Tiêu Uẩn mới ngồi xuống mà nhận lấy nhẫn từ hai phù dâu phù rể đáng yêu này, trước khi để hai nhóc rời đi thì anh còn đưa tay xoa xoa đầu của cả hai.

Lúc này thì Lạc Vô Song thật sự thấy rất buồn cười, bình thường thì hai cha con nhà này chí chóe lắm cơ mà, đặc biệt là sau khi có sự xuất hiện của Cam Cam, nhưng có vẻ cả Đậu Đậu và Cam Cam đều biết hôm nay là ngày trọng đại nên cả hai đứa đều rất nghiêm túc.

Tiêu Uẩn nắm lấy tay của Lạc Vô Song, nhẹ nhàng đeo nhẫn cho cô, rồi lại nhẹ nhàng hôn lên tay của cô, nói:

- Chúc mừng Lạc Vô Song, chúc mừng em đã có anh.

Ngay lúc này thì cả hội trường hôn lễ liền cười nghiêng ngả, họ không nghĩ một người như Tiêu Uẩn lại có thể nói ra những lời vô sỉ như vậy đó.

Tuy nhiên thì sau đó đến lượt Lạc Vô Song đeo nhẫn cho anh, sau khi chiếc nhẫn đã được đeo vào ngón áp út của tay anh thì cô mới nhìn anh, nhẹ nhàng nói:

- Chúc mừng Tiêu Uẩn, chúc mừng anh đã lên chức cha.

Cô dâu vừa dứt lời thì cả hội trường liền im lặng đến mức nghe cả tiếng nhịp tim đang đập, khi này Sandra liền cho trình chiếu lên màn ảnh lớn một bức ảnh siêu âm mà tên sản phụ bên trên đó chính là Lạc Vô Song!

Có nghĩa là… Lạc Vô Song mang thai rồi!

Không chỉ mang thai mà còn là song thai nữa đó!

Khi này Tiêu Uẩn vẫn còn chưa kịp hoàn hồn, anh đưa mắt nhìn cô, nói:

- Vợ… Vợ ơi… Chuyện này…?



- Chuyện này là chuyện gì, anh không vui sao?

- Vui! Vui chứ… Nhưng mà… Từ khi nào cơ?

Lúc này Tiêu Uẩn đã sớm mặc kệ quy củ mà ôm lấy cô, sau đó liền hôn mấy cái lên môi của cô, rồi lại như kẻ ngốc mà ngồi xuống rồi lại áp tai lên bụng của cô, cái hành động ngốc nghếch của anh càng làm cho Lạc Vô Song thấy buồn cười hơn.

Sau đó cô liền nói:

- Em chỉ mới biết cách đây ba ngày thôi, anh đừng có làm trò cười nữa, mau đứng dậy

Dù rằng Lạc Vô Song đã kéo anh đứng dậy nhưng Tiêu Uẩn vẫn còn đang đắm chìm trong sự hạnh phúc của bản thân mà chưa thoát ra kịp, anh không chỉ vui vẻ mà còn phấn khích đến mức hôn liên tục lên bụng của cô… Trong miệng còn không ngừng ngâm nga hai chữ “Em bé”.

Bây giờ nhìn anh thật sự rất là ngốc luôn đó.

Sau đó thì Lạc Vô Song đành phải đe dọa thì Tiêu Uẩn mới thôi cái trò con bò của mình, nhưng rồi anh vẫn không ngừng phấn khích mà lẩm bẩm.

- Em bé… Em bé… Em bé… Em bé của mình và Song Song… Là em bé của mình và vợ yêu… Em bé… Em bé…

Cái hành động đó của anh còn khiến cho Tiêu Tú Trân phải muối mặt không nhận người thân. Nhưng có lẽ họ cũng biết tại sao Tiêu Uẩn lại vui vẻ như vậy, nói sao thì cũng là con đầu lòng của anh và cô, còn là song sinh thai nữa phấn khích là chuyện bình thường.

Đến đây thì mọi chuyện đã quá bình yên rồi… Tất cả đều hạnh phúc viên mãn!

…[HOÀN CHÍNH VĂN] …

#Yu~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.