Chương trước
Chương sau
Quay về Tiêu gia thì Tiêu Uẩn cũng đã hỏi cô có ổn không, đương nhiên Lạc Vô Song hiện tại rất ổn, chỉ là cảm xúc vẫn chưa hoàn toàn ổn định thôi…

Bé mèo nhỏ Mi Mi vẫn luôn là mối quan tâm nhức nhối của cô từ trước đến nay, vì vậy nên khi cô gặp được Đậu Đậu thì đã không đem đứa nhỏ đó về Lạc gia, từ trước đến giờ cũng không bao giờ để Đậu Đậu chịu ấm ức.

Nhưng mà, thứ khiến Tiêu Uẩn chú ý bây giờ không phải Đậu Đậu nữa, thay vào đó là một con chó lớn đang ngồi ở ngay ghế sau kia kìa, ban đầu khi anh thấy Đậu Đậu và nó chạy ra thì anh còn tưởng nó đang đuổi theo Đậu Đậu chứ… Nhưng mà có vẻ như hai đứa này thân thiết với nhau hơn anh tưởng?

- Vợ à… Cái đứa nhỏ lớn xác kia là…

- À, là Cola, nó thuộc dòng Husky, chắc anh không biết. Nó là bé cưng của Vũ Hàn đó, chơi với Đậu Đậu từ nhỏ rồi, cũng được xem như là bảo mẫu của Đậu Đậu. Bình thường đều được nuôi ở Vũ gia, nhưng hôm kia Vũ Hàn nói Cola nhớ Đậu Đậu, vì vậy nên đưa bé nó theo.

Tiêu Uẩn có chút ngạc nhiên, anh còn tưởng giữa chó và mèo sẽ không bao giờ hòa hợp được chứ? Hóa ra thì vẫn có thể hòa hợp được cơ mà?

Nhưng nhìn kĩ thì cũng đúng thật, đứa lớn Cola đang chăm bẵm em trai cực kỳ chu đáo, vừa rồi khi cả Cola và Đậu Đậu đồng loạt xông ra thì anh còn thấy Cola cố ý đứng phía trước Đậu Đậu một chút, giống như chỉ cần có mối nguy hiểm nào tới là cậu nhóc sẽ dốc lòng vào vệ em trai của mình.

Mà nhắc mới nhớ nha, cái biểu cảm của Đậu Đậu khi ở Tiêu phủ trước đó và ở trong bữa tiệc lần này, đều y hệt Cola luôn. Xem ra Cola không chỉ là một người bảo mẫu mà còn là người thầy tốt của Đậu Đậu nữa, thế giới của hai đứa nó cũng thú vị thật đấy.

Đi thêm một chút thì anh và cô đã về đến Tiêu gia, ngay khi mở cửa xe thì Đậu Đậu và Cola đã nhảy xuống, lúc này thì Cola liền chạy nhảy xung quanh Lạc Vô Song, giống như là đang mừng cô vậy. Cô cũng nhẹ nhàng xoa đầu của Cola, rồi nói:

- Được rồi, Cola trông Đậu Đậu nhé.



Sau đó thì hai đứa nhỏ cũng đi chơi với nhau, bây giờ Tiêu Uẩn mới nhìn thấy được dáng vẻ hoạt bát hơn hẳn thường ngày của Đậu Đậu, hóa ra thằng nhóc Đậu Đậu này không phải quá lười biếng, mà đơn giản là vì không có ai chơi cùng tần số. Điểm này thì Đậu Đậu giống hệt với Lạc Vô Song luôn này.

Còn Lạc Vô Song và Tiêu Uẩn về nhà rồi thì cũng đi lên phòng để tắm rửa, trong khi Tiêu Uẩn đang ở trong nhà tắm thì Lạc Vô Song tranh thủ tẩy trang, sau đó lại nhắn tin với mọi người rằng cô về nhà bình an rồi… Mà đúng là bình an thật, vốn dĩ cô còn tưởng hôm nay bản thân sẽ không nhịn được mà đại khai sát giới chứ.

Một giây tiếp theo thì Bạc Vi đã gửi cho cô một video, chính là lúc này Vũ Thư Kiếm đang đưa ra sự lựa chọn cho Lạc Thiết Vinh, chỉ cần ông ấy kí tên vào tờ giấy từ con thì hợp đồng của Golden sẽ nằm trong tay ông ta. Lúc nhìn đoạn video thì Lạc Vô Song đã sớm biết được đáp án rồi, nhưng thứ cô không ngờ chính là những người ở Lạc gia lại lên tiếng bảo Lạc Thiết Vinh hay suy nghĩ lại.

Hơn nữa ngay cả người cô không thích Lạc Vô Song như Lạc Ân Ân cũng đã lên tiếng nói giúp, sau đó thì lại là Nhiếp Linh Vân cũng hành động không tin được, bà ấy vẫn khẳng định bản thân muốn làm tròn trách nhiệm của một người mẹ.

Bỗng nhiên đến đây thì đôi mắt của cô đã bị che lại, Tiêu Uẩn cũng tắt luôn video mà cô đang xem, sau đó nhỏ giọng nói:

- Bây giờ em đừng quan tâm những việc này nữa, hiện tại thứ em cần quan tâm là phải đi ngủ sớm, ngày mai em còn phải bận rộn lắm đó.

- Tiêu Uẩn… Cảm ơn anh.

- Tại sao lại cảm ơn anh chứ.

Lúc này Tiêu Uẩn cũng nhẹ nhàng đặt lên môi của cô một nụ hôn, rồi để cô đi tắm.

Nhưng mà… Lạc Vô Song chỉ mới bước vào bên trong liền ngó đầu ra, cô nhìn anh đầy ái ngại, khiến cho Tiêu Uẩn cũng không hiểu, lúc này thì Lạc Vô Song mới nói:



- Anh có thể… Giúp em… Gỡ cái nơ lớn này ra được không?

Tiêu Uẩn bị sự đáng yêu của cô làm cho bật cười, anh cũng bước đến, từ từ giúp cô tháo cái nơ lớn ở phía sau ra, nhưng rồi sau đó anh lại ôm chặt lấy cô, cố gắng hít lấy mùi hương trên cơ thể ấy, còn dịu dàng hôn lên vai của cô, nói:

- Bà xã, em như vậy là phạm luật rồi.

Lạc Vô Song cũng thấy có chút nhột ở vai rồi ở cổ, cô liền cười khúc khích một tiếng, lại nói:

- Tiêu Uẩn… Đừng mà…

Ban đầu anh không định làm gì cả, nhưng với sự hấp dẫn này mà không làm gì thì anh thấy có lỗi với cô và chính bản thân mình lắm.

Cứ như vậy mà Lạc Vô Song không thể nào tự mình đi tắm được, thay vào đó thì Tiêu Uẩn lại phải tắm thêm một lần nữa.

Trong căn phòng với ánh đèn sáng nhưng cũng không nóng rực bằng hai thân ảnh đang quấn quýt nhau ở trên giường, thật sự thì Tiêu Uẩn đang mong chờ… Mong chờ vào Tiểu Thiên Tài mà Lạc Vô Song sẽ sinh ra.

Càng nghĩ đến thì anh càng hưng phấn hơn, đêm nay… Vẫn còn rất dài…

#Yu~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.