Đối với những người đã “quen” với màn đối đáp kia rồi thì không sao, nhưng Tiêu Sương Ái là lần đầu tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe thấy có người dám nói chuyện kiểu như thế với cha chồng của mình. Trong lòng bất giác lại có cảm giác kì lạ, vừa mừng lại vừa lo, bà ấy cũng từng hi vọng hai đứa con của mình cũng có thể thoải mái như vậy với ông nội của chúng… Nhưng có vẻ như là danh tiếng của Lão tướng quá lớn, đã đè nặng áp lực lên vai của cả Quân Chí Thành và Quân Chí Diệp, nên hai đứa và ông nội vẫn có một khoảng cách nhất định.
Riêng đứa bé Lạc Vô Song thì lại kì quái, xa cách với người nhà mà lại thân thiện với người ngoài… Nếu như Quân Chí Thành và Quân Chí Diệp tiếp xúc nhiều với cô thì liệu hai đứa nó cũng sẽ kéo gần khoảng cách với Lão tướng chứ?
Cãi nhau chí chóe xong thì Lạc Vô Song cũng đi vào chuồng ngựa, còn lúc này Lão tướng mới nhìn hai người còn lại, nói:
- Lần này có vẻ con bé chơi thật đó, Chí Hàn, Chí Thành, cẩn thận nhé… Ngựa của con bé đó… Không đùa được đâu.
Cả Quân Chí Hàn và Quân Chí Thành đều ngạc nhiên, từ trước đến giờ số ngựa có mặt ở đây bọn họ đều đã cưỡi qua rồi mà, làm gì có con ngựa nào vượt trội như Diros của ông ấy đâu nhỉ? Nhưng dòng suy nghĩ kia của họ ngay sau đó liền bị dập tắt ngay khi Lạc Vô Song dắt một con ngựa bước ra.
Nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-toan-nang-trong-dau-chi-co-ly-hon-/3359775/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.